Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 7:13-14
“Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.” (BTT)
Chúa Jêsus mô tả hai con đường, nhưng chỉ có một con đường là an toàn mà thôi. Hầu hết mọi người đều thích đi trên con đường khoảng khoát vì nó đủ rộng cho tất cả cùng đi. Không nhất thiết là họ chọn đường đi, mà chỉ là đi theo người khác. Con đường họ đi có nhiều người lui tới, không có chướng ngại vật và tất nhiên cuối đường là bờ vách đá – đám đông chen lấn nhau đẩy những người phía trước ra ngoài vách đá dẫn đến thảm họa.
Con đường thứ hai thì chật hẹp hơn nhiều. Chính vì thế mà rất ít người đi vào đó. Người ta khó xác định được lối vào con đường đó mà phải tìm kiếm cho đến khi tìm thấy. Cuối đường hẹp ấy mở ra một nơi đáng chú ý tràn đầy sự sống. Xét theo bề ngoài thì việc lựa chọn đường nào là quá rõ ràng: con đường dẫn đến sự sống. Nhưng hầu như ít ai đi trên con đường đó.
Chúa Jêsus bảo các thính giả của Ngài nên đi trên con đường hẹp. Điều nầy đòi hỏi sự lựa chọn tích cực: phớt lờ cửa rộng và từ bỏ đường khoảng khoát. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể nhìn thấy cửa hẹp; chỉ những ai chịu tìm kiếm thì mới thấy – vì vậy mới có mệnh lệnh phải tìm cửa hẹp để vào (Mat 7: 7). Hầu hết mọi người đều sống cho hiện tại. Họ không thấy được hậu quả hành động của mình và nếu không có sự hướng dẫn của Chúa, họ cũng không thể biết được điều gì ở phía cuối con đường. Đó là lý do Kinh Thánh được viết ra để nói cho chúng ta những điều mà nếu không nói ra thì chúng ta không thể biết, những điều quyết định tương lai đời đời của chúng ta.
Cả hai con đường ấy vẫn tồn tại. Mọi người đi trên con đường này hoặc con đường kia. Và hầu hết những ai đi trên con đường khoảng khoát đều cách xa Chúa, không hề đi qua thập tự giá của Đấng Christ và rồi dẫn đến sự chết đời đời. Ngược lại, cửa hẹp là lối vào cho lần lượt từng người một, dẫn đến sự sống vĩnh cửu khi chúng ta đầu phục tội lỗi mình trong dòng huyết của Đấng Christ và dâng đời sống mình làm vinh hiển Ngài. Cuối con đường là sự hiện diện của Chúa. Thế nhưng, để bước vào và tiếp tục đi trên con đường ấy là một lựa chọn không hề dễ dàng. Bạn bè và đồng nghiệp có thể cười nhạo chúng ta, gia đình có thể khước từ chúng ta, và người đời có thể nghĩ chúng ta khờ dại. Bắt bớ là chuyện bình thường, cô đơn là việc thường xuyên, và cuộc sống ở làn đường nhanh dường như sẽ vượt qua chúng ta. Nhưng Đức Chúa Trời là bạn của chúng ta, Chúa Jêsus là Đấng bênh vực chúng ta và Đức Thánh Linh là Đấng yên ủi chúng ta. Thay vì vào chốn địa ngục, chúng ta tìm thấy thiên đàng ở cuối con đường. Thay vì bị cô lập, chúng ta sẽ sum họp với hàng triệu tín hữu khác. Vì thế, hãy vào cửa hẹp, tiếp tục đi trên con đường hẹp và hãy khuyến khích bạn bè và đồng nghiệp cùng đi.
Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời, con cám ơn Chúa đã mở ra một con đường mới để con người đến với Ngài. Xin Chúa tha thứ khi con không nhận ra xung quanh nhiều người đang bị đùa đến sự hư vong, và con xin ăn năn vì đã không nói cho mọi người biết về con đường hẹp chính là qua thập tự giá của Chúa Jêsus. Xin giúp con cảm thấy được khích lệ khi chọn một lối đi khác bạn bè của mình. Nguyện Chúa giúp con là chứng nhân kết quả về ân điển của Đấng Christ và đủ mạnh dạn để giải thích cho bạn bè cách tìm thấy cửa hẹp và sẵn sàng bước đi trên con đường hẹp. Trong danh Chúa Jêsus, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work