Kinh Thánh: Lu-ca 20:27-33
“Có mấy người Sa-đu-sê, là người vẫn quyết rằng không có sự sống lại, đến gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi rằng: Thưa thầy, Môi-se đã truyền lại luật nầy cho chúng tôi: Nếu người kia có anh, cưới vợ rồi chết, không con, thì người phải cưới lấy vợ góa đó để nối dòng cho anh mình. Vậy, có bảy anh em. Người thứ nhứt cưới vợ, rồi chết, không con. Người thứ hai cũng lấy vợ đó, rồi đến người thứ ba; hết thảy bảy người cũng vậy, đều chết đi không có con. Rốt lại, người đàn bà cũng chết. Vậy thì đến ngày sống lại, đàn bà đó sẽ là vợ ai? Vì bảy người đều đã lấy làm vợ.” (BTT)
Vào thời Chúa Jêsus, có hai đảng phái tôn giáo/chính trị ở Y-sơ-ra-ên: người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê. Họ chiếm vai trò quan trọng về mặt chính trị vì nắm đa số ghế trong Tòa Công luận, là tòa án tôn giáo cao nhất mà sau đó trong tuần sẽ “xét xử” Chúa Jêsus. Người Pha-ri-si tin rằng việc giữ từng chi tiết nhỏ trong luật pháp Do Thái là quan trọng vì Đức Chúa Trời sẽ đòi họ đến giải trình khi Ngài khiến kẻ chết sống lại. Nhưng người Sa-đu-sê không hoàn toàn chấp nhận thẩm quyền của Lời Đức Chúa Trời và không tin có sự sống lại sau khi chết.
Một số người Sa-đu-sê đã hỏi Chúa Jêsus về hôn nhân nối dõi (bổn phận phải cưới vợ góa của anh em mình nếu người ấy không có con trai để thừa kế đất đai của gia đình – Phục truyền Luật lệ Ký 25:5-6). Đại diện cho tầng lớp quý tộc địa chủ, họ không có vấn đề gì với nguyên tắc hôn nhân nối dõi. Tuy nhiên, họ muốn buộc Chúa Jêsus tuyên bố rằng Ngài tin vào sự sống lại, dù đối với họ, đó dường như là một ý nghĩ vô lý. Họ không quan tâm đến việc tìm kiếm lẽ thật. Mục đích của họ là loại bỏ thẩm quyền của Chúa bằng cách chế giễu lý luận của Ngài. Họ kiêu ngạo nghĩ rằng Chúa Jêsus không thể trả lời câu hỏi của họ, và trong văn hóa Trung Đông, cuộc tranh luận sẽ kết thúc khi một bên im lặng.
Những người không được đảm bảo về sự sống lại để có đời sống mới với Đức Chúa Trời sẽ luôn cảm thấy không thoải mái với những người có niềm tin đó. Nếu họ cảm thấy bị đe dọa bởi đức tin của người khác nơi Chúa Jêsus thì họ sẽ khó chịu và bộc lộ sự khó chịu qua việc chế giễu người đó. Họ có thể đặt đủ loại câu hỏi, không phải vì họ muốn biết câu trả lời, mà để làm suy yếu niềm tin chắc chắn của Cơ Đốc nhân và khiến bản thân họ cảm thấy dễ chịu hơn.
Nếu bạn không tin rằng Đức Chúa Trời sẽ đòi mọi người đến mà đoán xét, thì việc cảm thấy hài lòng về bản thân và giúp người khác cũng cảm thấy như vậy là điều tốt nhất bạn có thể làm. Nhưng khi bạn tin vào sự sống lại của thân thể và tin chắc về sự sống đời đời, thì bạn biết rằng mọi thứ trong hiện tại đều có mục đích vì chúng sẽ được Chúa Jêsus đánh giá. Vì vậy, hãy nhớ rằng việc hôm nay có ý nghĩa cho cõi đời đời; chúng ta ở đây là để làm đẹp lòng Chúa Jêsus (II Cô-rinh-tô 5:9)!
Lạy Đức Chúa Trời hằng hữu. Con cảm tạ Ngài vì thời gian ngắn ngủi của chúng con trên đất không phải là kết thúc của sự hiện hữu, nhưng Ngài đã hoạch định một tương lai đời đời cho dân sự Ngài. Cảm ơn Ngài đã bảo đảm điều này cho con qua Lời Ngài và qua Đức Thánh Linh. Tuy nhiên, con buồn vì những người khác không tin điều này, và một số người tìm cách chế giễu con và cố gắng khiến con xấu hổ về Chúa Jêsus, nhưng con không bao giờ xấu hổ về Đấng đã chết thay con và đã chứng minh rằng có sự sống lại qua việc chính Ngài đã sống lại từ cõi chết. Xin giúp con đứng vững trong Đấng Christ, không bị lệch hướng khỏi hy vọng của Phúc Âm, và can đảm nói với những người chưa ăn năn hoặc chưa tin Ngài, rằng họ có thể làm điều đó… và Chúa Jêsus sẽ tiếp nhận họ. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work