Kinh Thánh: Lu-ca 22:59-62
“Độ cách một giờ, có kẻ khác đề quyết như vậy mà rằng: Thật người nầy cũng ở với Jêsus, vì người là dân Ga-li-lê. Nhưng Phi-e-rơ cãi rằng: Hỡi người, ta không biết ngươi nói chi! Đương lúc Phi-e-rơ còn nói, thì gà liền gáy; Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay trước khi gà chưa gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần; rồi đi ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.” (BTT)
Phi-e-rơ đã hai lần chối bỏ việc quen biết Chúa Jêsus (Lu-ca 22:56-58). Lời chối thứ ba lại đến từ miệng ông một cách mạnh mẽ hơn. Ông bị một người đàn ông đối chất, là người đã nhìn thấy ông với Chúa Jêsus trong vườn Ghết-sê-ma-nê. Giăng thuật lại rằng: “Một người đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, bà con với người mà Phi-e-rơ chém đứt tai, nói rằng: Ta há chẳng từng thấy ngươi ở trong vườn với người sao?” (Giăng 18:26).
Rõ ràng là Phi-e-rơ, vị sứ đồ tập sự, giờ đây đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khi khoe rằng mình sẽ không bao giờ chối Chúa Jêsus (Lu-ca 22:33-34), không tỉnh thức và cầu nguyện cùng Chúa Jêsus tại vườn Ghết-sê-ma-nê (Lu-ca 22:40-46), Phi-e-rơ đang cậy sức riêng của mình. Những lời hứa kiêu hãnh tan biến, ông chỉ còn biết tìm cách bảo vệ mạng sống của mình bằng cách giả vờ không biết Chúa Jêsus. Ông còn khờ dại hơn khi tự đặt mình dưới sự rủa sả của Đức Chúa Trời nếu ông nói dối. Mác viết rằng Phi-e-rơ đã đem sự rủa sả chính mình ra mà thề (Mác 14:71).
Ngay lúc đó, gà gáy, và Đức Chúa Jêsus bước ra sân, dừng lại một chút để nhìn Phi-e-rơ. Âm thanh đó vang lên như một hồi chuông cảnh tỉnh trong tâm trí và tấm lòng của Phi-e-rơ. Nhưng không phải tiếng gà gáy bình minh đã đâm thấu tim Phi-e-rơ mà là những lời của Đức Chúa Jêsus, Đấng đã tiên tri chính xác về hành vi đáng hổ thẹn của Phi-e-rơ chỉ vài giờ trước đó (Mác 14:27-30). Giờ đây, Phi-e-rơ nhận ra rằng Chúa Jêsus biết chính xác điều gì trong lòng ông và nó sẽ biểu hiện như thế nào (Thi thiên 139:4). Vì vậy, sau ba năm được huấn luyện trong chức vụ, Phi-e-rơ nhận ra rằng mình chắc chắn chưa đủ tốt đẹp để trở thành sứ giả đại diện cho Đức Chúa Trời. Dù Phi-e-rơ phản kháng, nhưng Chúa Jêsus biết Phi-e-rơ rõ hơn chính ông biết mình và Ngài đang trên đường đến đồi Gô-gô-tha để trả giá cho mọi tội lỗi của Phi-e-rơ, và cho tất cả tội lỗi của chúng ta.
Mặc dù tôn giáo khuyến khích mọi người làm ra vẻ là họ tốt, nhưng đức tin thật vào Đấng Christ chỉ có thể bắt đầu sau khi chúng ta nhận ra mình không tốt. Sự ăn năn thật không chỉ là thừa nhận những việc làm sai trái của chúng ta, mà còn là nhận thức rằng Chúa Jêsus biết sự gian ác thầm kín sâu thẳm trong lòng chúng ta. Quá nhiều người tự xưng mình là Cơ Đốc nhân đang cố gắng thuyết phục Đức Chúa Trời rằng họ xứng đáng được ở trong vương quốc của Ngài, nhưng cách tiếp cận đó, trước con mắt toàn tri của Đức Chúa Trời, là một ảo tưởng (Ma-thi-ơ 7:21-23). Mặc dù thất bại của Phi-e-rơ là một cú sốc đối với ông, nhưng nó không khiến Đức Chúa Jêsus ngạc nhiên. Tuy nhiên, điều cần thiết là Phi-e-rơ phải nhận ra rằng ông không thể tự cứu mình nếu ông muốn nhận được ân sủng cứu rỗi từ Đức Chúa Jêsus. Điều đúng với ông cũng đúng với mỗi chúng ta.
Lạy Cha Thánh, cảm ơn Cha vì Ngài biết mọi điều về con và hiểu con hoàn toàn; hơn cả con hiểu chính mình. Nếu Ngài không cảnh báo lòng con về tội lỗi của con, con sẽ không bao giờ cầu xin để được cứu. Xin tha thứ cho con khi con cố gắng đi theo Đức Chúa Jêsus như theo một tôn giáo, so sánh mình với người khác, và tự hào về sự tận hiến của mình. Con biết rằng nếu không có Chúa Jêsus, con chẳng là gì cả vì chỉ Ngài mới có thể cứu con khỏi tội lỗi và trình diện con trước ngai trên trời. Vì vậy, xin giúp con có một cái nhìn thực tế về bản thân mình, nhìn thấy tấm lòng mình như Cha thấy để con có thể kêu cầu ân điển của Cha và nhận lãnh với lòng biết ơn. Trong danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work