Kinh Thánh: Lu-ca 7:48-50
“Ngài bèn phán cùng người đàn bà rằng: Tội lỗi ngươi đã được tha rồi. Các người ngồi bàn với Ngài nghĩ thầm rằng: Người nầy là ai, mà cũng tha tội? Nhưng Ngài phán cùng người đàn bà rằng: Đức tin của ngươi đã cứu ngươi; hãy đi cho bình an.” (BTT)
Si-môn người Pha-ri-si đã mời Chúa Jêsus dùng bữa tối, nhưng đã không chào đón Ngài một cách tử tế theo thông lệ (Lu-ca 7:44-46). Thay vào đó, một người đàn bà xấu nết xen ngang vào bữa tiệc, bày tỏ sự đau buồn về tội lỗi của mình và tin rằng Chúa Jêsus sẽ chấp nhận mình (Lu-ca 7:36-38). Thông qua câu chuyện ngụ ngôn, Chúa Jêsus đã dạy cho Si-môn hiểu rằng sự tha thứ là trọng tâm trong tình yêu của Đức Chúa Trời và sứ mệnh của Chúa Jêsus (Lu-ca 7:40-47). Người đàn bà được tha thứ vì bà công khai thừa nhận tội lỗi của mình, trong khi đó các chức sắc tôn giáo lại cho rằng mình không cần được tha thứ. Việc tự cho mình là đúng đã khiến họ mù quáng trước thực tế tội lỗi của chính mình.
Khi Chúa Jêsus tuyên bố rằng Ngài đã tha thứ cho tội lỗi của người đàn bà, có người đã lằm bằm phẫn nộ. Họ cho rằng đây là một tuyên bố đầy xúc phạm vì chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể tha thứ tội lỗi (Lu-ca 5:20-26). Trong khi đó, câu trả lời lại rất rõ ràng: nếu Chúa Jêsus có thể tha tội, thì Ngài phải là Đức Chúa Trời! Chúa Jêsus biết rằng khi Ngài chết trên thập tự giá, Ngài sẽ đích thân trả giá cho tội lỗi của người đàn bà đó. Vì vậy, Ngài có mọi quyền để tha thứ. Sự bình an mà người đàn bà có được là vì Ngài đã trả giá rồi (I Phi-e-rơ 3:18).
Nếu ai đó nợ bạn nhưng không thể trả, bạn có thể chọn cách xóa món nợ đó. Nhưng bạn không thể xóa một món nợ thuộc về chủ nợ khác; bởi vì tiền thuộc về chủ nợ đó chứ không phải bạn. Tội lỗi nào cũng phải trả giá, nhưng cái giá phải trả là bao nhiêu và ai có quyền trả giá hay tha thứ? Hình phạt cho tội lỗi là sự chết và sự xa cách Đức Chúa Trời vĩnh viễn: do đó chỉ có Đức Chúa Trời mới có quyền yêu cầu sự trả giá. Cũng vậy, chỉ có Chúa mới có quyền tha thứ (hủy nợ). Điều kỳ diệu ở đây là chính Đức Chúa Trời phải trả một giá rất đắt để chúng ta được tha thứ (II Cô-rinh-tô 5:21).
Có lẽ người đàn bà đã không thể hiểu hết mọi chuyện, nhưng bà tin rằng Chúa Jêsus là niềm hy vọng duy nhất của mình. Bà tin rằng Chúa Jêsus sẽ giúp bà dù bà không biết Ngài sẽ giúp mình thế nào. Ngày nay cũng vậy, tất cả những ai kêu cầu Danh Chúa đều sẽ được cứu (Rô-ma 10:13). Vì vậy, nếu bạn đang cảm thấy vô vọng, hãy đến gặp Chúa Jêsus, tin cậy Ngài sẽ làm điều tốt lành cho bạn. Nếu những người khác không biết phải làm gì – hãy bảo họ đến gặp Chúa Jêsus và tin tưởng rằng Ngài biết điều gì tốt cho họ. Ngài sẽ tha thứ tội lỗi vì Ngài đã trả giá để xóa nợ cho chúng ta rồi. Vì vậy hãy đến với Ngài trong đức tin và tin rằng sự tha thứ của Ngài là thật và dành cho chính bạn. Và rồi bạn sẽ bước đi trong bình an.
Kính lạy Chúa nhân từ! Cảm ơn Chúa vì Ngài là Đức Chúa Trời đã tha thứ và cất đi tội lỗi của con khi con đến với Ngài trong sự ăn năn và đức tin qua huyết của Chúa Jêsus. Xin Chúa tha thứ cho con vì con kiêu ngạo không muốn thú nhận tội lỗi của mình để nhận được sự tha thứ của Ngài, khi Ngài sẵn sàng và sẵn lòng thanh tẩy con và ban cho con sự bình an của Ngài. Xin Chúa giúp con sẵn sàng thú nhận tội lỗi của mình hơn và nói cho người khác biết Ngài là Đấng sẵn sàng tha thứ tội lỗi và có thể làm nhiều điều tốt lành cho họ. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work