Kinh Thánh: Giăng 18:25-27
“Vả lại, Si-môn Phi-e-rơ đang đứng sưởi đằng kia, thì có kẻ hỏi người rằng: Còn ngươi, ngươi cũng là môn đồ người phải không? Người chối đi mà trả lời rằng: Ta không phải. Một người đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, bà con với người mà Phi-e-rơ chém đứt tai, nói rằng: Ta há chẳng từng thấy ngươi ở trong vườn với người sao? Phi-e-rơ lại chối một lần nữa; tức thì gà gáy.” (BTT)
Phi-e-rơ chối bỏ việc mình biết Chúa Jêsus (Giăng 18:15-18). Ông đã cho thấy sự yếu đuối dù đã từng cao ngạo về sức riêng (Giăng 13:37-38). Nhưng thay vì tránh xa cám dỗ, ông vẫn ở lại trong sân nhà của Thầy tế lễ thượng phẩm. Vì sao vậy? Có lẽ ông nghĩ mình vẫn đủ mạnh mẽ để bảo vệ Thầy mình. Nếu quả vậy thì lòng kiêu ngạo khờ dại đó sắp bị vạch trần thêm lần nữa.
Thêm hai lần nữa ông bị dò hỏi liệu ông có phải là người của Chúa Jêsus hay không. Người thứ hai là bà con của Man-chu (Malchus) – đầy tớ của Thầy tế lễ thượng phẩm mà Phi-e-rơ đã chém đứt tai khi Chúa Jêsus bị bắt, nhưng Chúa Jêsus đã chữa lành tai cho người đàn ông đó (Lu-ca 22:51). Rõ ràng là Phi-e-rơ đã ở cùng Chúa Jêsus, nhưng với sự tức giận gia tăng, Phi-e-rơ tiếp tục phủ nhận mình quen biết Ngài (Mác 14:71). Vào lúc đó, tiếng gà trống gáy lên, đúng như Chúa Jêsus đã tiên đoán, chứng tỏ Chúa đã biết Phi-e-rơ là kẻ yếu đuối. Lu-ca 22:61-62 chép: “Chúa xây mặt lại ngó Phi-e-rơ. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán cùng mình rằng: Hôm nay, trước khi gà chưa gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần.” Rồi ông đi ra ngoài và khóc lóc thảm thiết.
Khi chúng ta chối bỏ mình thuộc về Đấng Christ, Chúa không bao giờ ngạc nhiên. Ngài biết bản chất yếu đuối và tính tự kiêu khờ khạo của chúng ta. Tuy nhiên, Ngài cho phép chúng ta phô bày sự kém thiếu về mặt đạo đức lẫn thuộc linh để chúng ta biết hạ mình và ăn năn. Ngài luôn muốn sử dụng chúng ta như cách Ngài muốn sử dụng Phi-e-rơ, nhưng không theo ý chúng ta muốn, vì Ngài là Chủ chứ không phải chúng ta. Yếu đuối chối bỏ Đấng Christ chỉ chứng minh chúng ta không có khả năng phục vụ Ngài trừ khi Đức Thánh Linh tiếp thêm sức cho chúng ta. Chỉ khi nhận ra mình yếu đuối thể nào, chúng ta mới chịu ăn năn. Khi ấy, chúng ta mới có thể khao khát và nhận được sức mạnh cùng sự tái uỷ thác từ Đức Chúa Trời (Giăng 21:15-19).
Lạy Cha yêu thương, cảm ơn Cha vì Ngài biết mọi điều, kể cả sự yếu đuối và những thất bại trong tương lai của con. Cảm ơn Cha vì lòng nhân từ của Ngài khi cho con thấy mình không thể phục vụ Chúa bằng sức riêng, nhưng Ngài vẫn muốn sử dụng con theo ý Ngài. Xin tha thứ cho con khi để lòng ích kỉ phụng sự Ngài và cầu xin Thánh Linh Chúa phủ đầy để con được hầu việc Chúa cách đẹp lòng Ngài. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work