Kinh Thánh: Lu-ca 24:9-12
“Họ ở mồ trở về, rao truyền mọi sự ấy cho mười một sứ đồ và những người khác. Ấy là Ma-ri Ma-đơ-len, Gian-nơ, và Ma-ri mẹ của Gia-cơ, cùng các đàn bà khác đi với họ đã rao truyền như vậy cho các sứ đồ. Song các sứ đồ không tin, cho lời ấy như là hư không. Dầu vậy, Phi-e-rơ đứng dậy, chạy đến mồ, cúi xuống mà dòm, chỉ thấy vải liệm ở trên đất, đoạn về nhà, lạ lùng cho việc đã xảy ra.” (BTT)
Sự lựa chọn giữa niềm tin và sự vô tín là một sự xác tín cá nhân rằng điều ai đó nói với bạn là sự thật, bởi vì bạn tin tưởng họ. Ngay cả khi nhìn thấy bằng chứng đôi khi vẫn chưa đủ. Những người phụ nữ đã tin vào sự phục sinh của Chúa Jêsus vì các thiên sứ đã giải thích ngôi mộ trống bằng cách nhắc họ về những gì Ngài đã nói: “Con Người phải bị nộp trong tay kẻ có tội, phải đóng đinh trên cây thập tự, và ngày thứ ba phải sống lại.” (Lu-ca 24:7). Chính những lời phán của Ngài đã đưa họ từ sự bối rối đến đức tin, bởi vì họ tin cậy Chúa Jêsus và nhớ những gì Ngài đã nói.
Mặt khác, các môn đồ đã không tin lời của các phụ nữ. Câu chuyện của họ chẳng có ý nghĩa gì với những người đàn ông, những người đã bác bỏ mọi gợi ý về sự phục sinh. Phi-e-rơ, người luôn tò mò, đã quyết định tự mình đi xem. Ông đã có trải nghiệm giống hệt như những người phụ nữ: ông bước vào ngôi mộ trống và nhìn thấy những miếng vải lanh, thứ đã được quấn quanh thi thể Chúa Jêsus, vẫn còn ở đó nhưng thi thể thì đã biến mất. Tuy nhiên, ông vẫn không tin rằng Chúa Jêsus đã sống lại và không có câu trả lời cho câu hỏi: “Điều gì đã xảy ra với thi thể của Chúa Jêsus?”
Sự khác biệt giữa kết luận của những người phụ nữ và kết luận của các môn đồ, bao gồm cả Phi-e-rơ, là những người phụ nữ tin vào những gì Chúa Jêsus đã nói. Những lời phán của Ngài đặt kinh nghiệm của họ vào đúng hoàn cảnh, giải thích những gì họ quan sát và cho họ hy vọng. Đó chính là khuôn mẫu của đức tin. Các dấu kỳ phép lạ chỉ có thể thu hút sự chú ý của mọi người đến những gì Đức Chúa Trời đang làm, nhưng nếu không có sự mặc khải của Đức Chúa Trời, thì các dấu kỳ phép lạ không thể tự mình tạo ra ý nghĩa. Đó là lý do tại sao Lời Chúa vẫn là điều cần thiết nếu chúng ta muốn đi đến đức tin và bước đi trong đức tin. Sau đó, chúng ta đánh giá kinh nghiệm của mình bằng những gì Ngài đã mặc khải về chính Ngài, và nắm giữ những lời hứa của Ngài bởi vì chúng ta tin rằng Ngài đáng tin cậy. Tuy nhiên, những Cơ Đốc nhân đo lường đức tin của họ bằng những gì họ trải qua chắc chắn sẽ thất vọng và bối rối, họ sẽ không có sự tự tin để kiên trì khi đối mặt với khó khăn. Vì vậy, hãy tin cậy vào đặc tính của Chúa, tin vào những lời của Ngài trong Kinh Thánh và tin tưởng vào những gì Ngài đã hứa (ngắn hạn và dài hạn); sau đó sống trong sự vâng lời Ngài. Đó là cách duy nhất để sống một đời sống đức tin. Một trong những hành động tử tế nhất đối với một Cơ Đốc nhân khác, ở nhà hay ở nơi làm việc, là khuyến khích họ làm như vậy.
Lạy Cha Thiên Thượng, cảm ơn Cha đã nhắc nhở rằng con không thể bước theo Chúa Jêsus trong đức tin nếu con quên Lời Ngài, hoặc coi thường Lời Ngài. Xin tha thứ cho con nếu con đã từng tự tạo ra một loại đức tin của riêng mình, dựa vào kinh nghiệm của chính con chứ không phải dựa vào Lời của Ngài. Xin giúp con dành nhiều thời gian hơn để đọc và ghi nhớ Lời Ngài. Xin giúp con nhìn vào hoàn cảnh của cuộc sống qua lăng kính của Kinh Thánh để con có thể hiểu cách phản ứng và tin cậy Ngài trong tương lai. Xin cũng giúp con khuyến khích bạn bè và đồng nghiệp của con theo cách tương tự. Trong danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work