Kinh Thánh: Lu-ca 18:35-39
“Đức Chúa Jêsus đến gần thành Giê-ri-cô, có một người đui ngồi xin ở bên đường, nghe đoàn dân đi qua, bèn hỏi việc gì đó. Người ta trả lời rằng: Ấy là Jêsus, người Na-xa-rét đi qua. Người đui bèn kêu lên rằng: Lạy Jêsus, con vua Đa-vít, xin thương xót tôi cùng! Những kẻ đi trước rầy người cho nín đi; song người càng kêu lớn hơn nữa rằng: Lạy con vua Đa-vít, xin thương xót tôi cùng!” (BTT)
Vào thời Chúa Jêsus, người mù bị khinh thường, mặc dù Lê-vi ký 19:14 nghiêm cấm mọi lời nguyền rủa đối với người khiếm thị. Vì bị gia đình từ bỏ và không có cách nào kiếm sống nên họ phải đi xin. Khi Chúa Jêsus đến gần thành Giê-ri-cô, một đoàn dân đông đi theo Ngài, và đám đông đã khiến những người sống và làm việc gần đó phải chú ý. Người mù nghe tiếng ồn ào thì muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Khi nghe tin Chúa Jêsus sắp đi ngang qua, anh đã nắm bắt cơ hội và kêu lớn để cầu xin sự thương xót.
Anh đã gọi Chúa Jêsus bằng danh xưng hoàng tộc “Con vua Đa-vít”, cho thấy anh tin rằng Chúa Jêsus chính là Vua Thiên Thượng giáng thế. Anh cầu xin sự thương xót vì biết mình không xứng đáng với bất kỳ ân điển nào. Anh đang ở tầng lớp cuối cùng của xã hội và bị khiếm thị. Về phương diện tâm linh, anh biết rằng mình không xứng đáng được diện kiến Vua Thiên Thượng. Tuy nhiên, anh có niềm tin rằng Chúa Jêsus sẽ nghe và đáp ứng nhu cầu của anh. Anh tin rằng ý kiến của những người xung quanh không còn quan trọng nữa, chỉ cần Chúa Jêsus đến với anh. Thật vậy, anh càng bị những người đáng tôn trọng quở trách, thì anh càng hét lên trong tuyệt vọng rằng Chúa Jêsus sẽ chữa lành anh.
Đôi khi chúng ta thiếu đi sự nhiệt thành và lòng tin chắc trong lời cầu nguyện. Hoặc là chúng ta không hiểu rõ nhu cầu của bản thân, hoặc chúng ta đã quên rằng Chúa Jêsus có quyền năng tuyệt vời thế nào. Có thể chúng ta cố gắng đương đầu với hoàn cảnh để giải quyết vấn đề của chính mình, và chỉ cầu xin Chúa Jêsus để có sự an ủi về mặt tinh thần. Nhưng lời cầu nguyện thực sự xuất phát từ sự tuyệt vọng, như lời cầu nguyện của An-ne (I Sa-mu-ên 1:10-17), một niềm xác tín mạnh mẽ rằng chỉ có Chúa mới có thể hiểu rõ vấn đề và có câu trả lời. Vì vậy, chúng ta phải cầu xin Ngài vì bản thân chúng ta không đủ khôn ngoan để hành động.
Khóc than với Chúa khi gặp hoạn nạn là điều thường thấy ở những người tin kính trong Kinh Thánh, như điệp khúc trong Thi thiên 107 (câu 6, 13, 19, 28: “Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va; Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan,”). Lời cầu nguyện như thế không hề sai trái hoặc thiếu chín chắn: đừng xấu hổ khi đến trước mặt Đức Chúa Trời với lời than khóc và nước mắt. Vì vậy, nếu có bất cứ vấn đề gì đang khiến bạn nặng lòng, làm tinh thần bạn sa sút, làm bạn nhụt chí, hạn chế khả năng của bạn khiến bạn không làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, và khiến bạn cảm thấy cô đơn và bất lực trước mặt Đức Chúa Trời, hãy kêu cầu Ngài vì Ngài hay thương xót và đặt mình trong tay Ngài, sẵn sàng nhận lãnh ân điển của Ngài.
Kính lạy Chúa thánh khiết và yêu thương! Cảm ơn Chúa vì những người bị khinh miệt, hư hỏng, tội lỗi hoặc ốm đau đều có thể đến với Chúa Jêsus, ngay cả khi không ai thấy họ xứng đáng hoặc không ai hiểu lý do vì sao Chúa lại quan tâm đến họ. Cảm ơn Chúa vì Chúa nghe thấy mọi tiếng kêu chân thành trong tuyệt vọng và không quay lưng lại với bất cứ ai trông cậy Ngài. Xin Chúa tha thứ cho con khi con tự mang những gánh nặng quá sức của con trong khi lẽ ra con phải phó giao chúng cho Ngài. Xin Chúa giúp con cầu nguyện với sự chân thành, và trông cậy Ngài với niềm tin vững chắc, cho dù con cảm thấy tuyệt vọng về bản thân và khả năng của mình khi đối mặt những thử thách phía trước. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work