Kinh Thánh: Lu-ca 18:18-22
“Bấy giờ có một quan hỏi Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy nhân lành, tôi phải làm gì cho được hưởng sự sống đời đời? Đức Chúa Jêsus phán rằng: Sao ngươi gọi ta là nhân lành? Chỉ có một Đấng nhân lành, là Đức Chúa Trời. Ngươi đã biết các điều răn nầy: Ngươi chớ phạm tội tà dâm; chớ giết người; chớ trộm cướp; chớ nói chứng dối; hãy hiếu kính cha mẹ. Người ấy thưa rằng: Tôi đã giữ các điều ấy từ thuở nhỏ. Đức Chúa Jêsus nghe vậy, bèn phán rằng: Còn thiếu cho ngươi một điều; hãy bán hết gia tài mình, phân phát cho kẻ nghèo, thì ngươi sẽ có của cải ở trên trời; bấy giờ hãy đến mà theo ta.” (BTT)
Một trong những ước muốn sâu kín của con người đó là đảm bảo số phận đời đời của chính mình. Truyền đạo 3:11 có chép: “Phàm vật Đức Chúa Trời đã làm nên đều là tốt lành trong thì nó. Lại, Ngài khiến cho sự đời đời ở nơi lòng loài người; dầu vậy, công việc Đức Chúa Trời làm từ ban đầu đến cuối cùng, người không thể hiểu được.” Chủ nghĩa thế tục, tức là dùng quyết định có ý thức để gạt bỏ lối suy nghĩ trên, là điều chỉ có ở phần ít dân số trên thế giới. Số còn lại đi theo các tôn giáo khác nhau để tìm kiếm câu trả lời: “Điều gì sẽ xảy ra với tôi sau đời này?”, và “Làm sao tôi biết chắc mình đủ tốt để được gặp Chúa?”
Ngay cả vị quan khi đến gặp Chúa Jêsus cũng không có đáp án chắc chắn. Anh là một người mộ đạo có đời sống kỷ luật cao. Anh đến gặp Chúa Jêsus, người dường như còn tốt hơn cả anh, để tìm hiểu bí quyết nào đã giúp Chúa Jêsus sống một cuộc sống hoàn toàn không tì vết? Chúa đã hỏi anh về định nghĩa “nhân lành” cùng lời đáp chỉ có Đức Chúa Trời mới là Đấng trọn lành mà thôi. Dễ nhận thấy rằng anh không mảy may cân nhắc việc chính Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời. Thực tế là vị quan đã không màng đến Chúa Jêsus mà chỉ quan tâm đến chính anh (II Ti-mô-thê 3:1-5). Anh phải làm gì cho đủ để được Đức Chúa Trời nhân lành chấp thuận. Tình yêu dành cho bản thân đã khiến anh không thể nhìn xa hơn những luật lệ tôn giáo để thấy rằng đây chính là Đức Chúa Trời yêu thương, Đấng muốn có mối liên hệ với anh.
Dù tuyên bố đã tuân giữ mọi điều răn nhưng anh vẫn không hiểu rằng tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời là sự hoàn hảo (Ha-ba-cúc 1:13). Vị quan không chỉ tự lừa dối mình về sự công bình trong xã hội mà còn âm thầm tôn sùng một thần tượng, thần giả khác, đó chính là tiền bạc! Chúa Jêsus nói rằng nếu anh thật sự nghiêm túc về sự sống đời đời với Đức Chúa Trời chân thật duy nhất thì phải chấm dứt với thần giả. Nhưng đó chỉ là phân nửa thông điệp: khi thần giả đã ra khỏi, anh phải đến với Đức Chúa Trời chân thật và theo Ngài. Đó là lý do vì sao Chúa Jêsus phán: “Hãy đến mà theo Ta”.
Ngày nay cũng vậy: hàng triệu người đang cố gắng trở nên đủ tốt đẹp để đến với Chúa qua những việc họ làm. Nhưng họ không hiểu rằng dù có làm bao nhiêu việc tốt chăng nữa thì chỉ một điều xấu cũng sẽ phá vỡ tính chất hoàn hảo đó. Duy chỉ có một người toàn hảo về phương diện đạo đức, đó là Chúa Jêsus Christ. Do vậy, để đạt được sự sống đời đời, bước đầu tiên là phải ăn năn về tất cả các thần tượng giả và sau đó chấp nhận Chúa Jêsus Christ chính là Đức Chúa Trời trong thân xác con người, tin cậy Ngài, đi theo Ngài trọn đời này và cả đời sau.
Lạy Chúa Thánh, cảm ơn Ngài vì Chúa Jêsus là Con của Ngài, là Đức Chúa Trời trong thân thể con người. Vì tiêu chuẩn của Chúa không gì khác hơn là sự hoàn hảo, cảm ơn Chúa vì sự chết của Đấng Christ là của lễ hy sinh hoàn hảo để chuộc mọi tội lỗi của con. Xin tha thứ cho con vì đã theo các thần giả và xin cho lòng con khao khát loại bỏ chúng ra khỏi con để chỉ theo Chúa Jêsus mà thôi. Và xin cho con tin vào ơn Chúa ở đời này và sự tiếp nhận của Ngài ở đời sau. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work