Kinh Thánh: Lu-ca 12:32-34
“Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ chi; vì Cha các ngươi đã bằng lòng cho các ngươi nước thiên đàng. Hãy bán gia tài mình mà bố thí. Hãy sắm cho mình túi không hư, và của báu không hề hao kém ở trên trời, là nơi kẻ trộm không đến gần, sâu mọt không làm hư nát. Vì của báu các ngươi ở đâu, thì lòng cũng ở đó.” (BTT)
Tại sao không có nhiều tấm lòng rộng rãi trong một số Hội Thánh thuộc gia đình của Đức Chúa Trời? Một lý do đơn giản: chúng ta sợ rằng nếu chúng ta cho đi tiền bạc, thức ăn, của cải, thời gian và năng lượng của mình, e sẽ không còn đủ cho nhu cầu của bản thân! Trong những câu Kinh Thánh này, chúng ta lắng nghe Chúa Jêsus dạy các môn đồ của Ngài đừng lo lắng về bất cứ điều gì, bởi vì Cha Thiên Thượng là Đấng ban cho. Rô-ma 8:32 chép rằng: “Ngài đã không tiếc chính Con mình, nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì Ngài há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?” Khi ban Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của thế gian, Đức Chúa Trời cũng hứa chu cấp cho tất cả những ai tin Ngài.
Hãy hiểu rõ, sự cứu rỗi bao hàm tất cả tội lỗi của chúng ta và cũng bao gồm mọi nhu cầu của chúng ta. Đức Chúa Trời không thể để cho dân sự của Vương Quốc Ngài rơi vào cảnh thiếu thốn (Thi thiên 37:25). Thật vậy, Ngài ban cho chúng ta để chúng ta có thể trở thành đại diện cho lòng thương xót của Ngài, để chúng ta có thể trao ban sự thương xót đó cho người khác. Việc giữ lại tất cả cho chính mình sẽ khiến những người xung quanh chúng ta thiếu thốn những gì họ cần. Tất cả những gì chúng ta giữ lại cho riêng mình sẽ rò rỉ ra ngoài giống như tiền đựng trong túi lủng; nhưng nếu được cho đi rộng rãi, phước lành sẽ được nhân lên, mọi nhu cầu hằng ngày của chúng ta sẽ được đáp ứng và Đức Chúa Trời sẽ được sáng danh.
Chúa Jêsus không nói rằng bạn cho càng nhiều thì bạn nhận được càng nhiều (Ngài không tán thành kiểu “đánh bạc thuộc linh” mà một số lãnh đạo khuyến khích để tự làm giàu cho mình trên sự hy sinh của con dân Chúa trong Hội Thánh). Nhưng Chúa Jêsus hứa rằng Ngài sẽ chu cấp đủ nhu cầu mỗi ngày. Ngài muốn chúng ta làm việc để kiếm sống ở những nơi chúng ta có thể làm việc, công dân của vương quốc Đấng Christ có trách nhiệm sử dụng các nguồn lực mà Ngài ban cho để tôn vinh Vua và đáp ứng nhu cầu của người khác (Ê-phê-sô 4:28).
Sai trật bắt đầu khi chúng ta xem sự ban cho của Chúa như của cải cá nhân cần giữ lại cho chính mình. Nếu chúng ta coi trọng an toàn cá nhân đến mức không bao giờ dám chia sẻ, thì chúng ta không xem trọng Chúa, Đấng ban cho chúng ta mọi điều. Nhưng nếu chúng ta yêu Chúa hơn tất cả mọi điều, thì chúng ta sẽ xem những gì mình có là tài sản của Chúa được sử dụng cho bất cứ mục đích nào đẹp lòng Ngài (Ma-thi-ơ 13:44-46). Lối sống như vậy sẽ không cho sự lo lắng có cơ hội xuất hiện, khiến chúng ta trở thành kẻ dại (Lu-ca 12:13-21). Nếu chúng ta tin cậy Chúa chu cấp cho mình những nhu cầu hằng ngày, thì chúng ta không cần phải lo lắng trằn trọc hàng đêm hay chìm đắm trong căng thẳng. Điều đó sẽ mang lại sự giải thoát lớn cho chúng ta và cả những người xung quanh nữa!
Lạy Chúa nhân từ. Cảm ơn Chúa vì lời răn dạy rõ ràng này giúp con củng cố đức tin bằng cách cho đi những thứ mà con có thể tích trữ cho bản thân. Xin tha thứ cho con vì đã nắm giữ tiền bạc và tài sản của mình quá chặt, như thể con không có người Cha yêu thương, và như thể con không có trách nhiệm phải chia sẻ cho người khác. Xin tha thứ cho con vì đã quá lo lắng rằng con sẽ không có đủ. Xin giúp con vâng theo sự dẫn dắt của Ngài về những gì con cho đi và tin cậy Ngài sẽ tiếp tục đáp ứng nhu cầu của con để bạn bè và đồng nghiệp của con sẽ thấy Chúa là Đấng thành tín như thế nào. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work