Kinh Thánh: Lu-ca 8:16-18
“Không ai đã thắp đèn lại lấy thùng úp lại, hay là để dưới giường; nhưng để trên chân đèn, hầu cho ai vào nhà đều thấy sáng. Thật không có điều gì kín mà không phải lộ ra, không có điều gì giấu mà chẳng bị biết và tỏ ra. Vậy, hãy coi chừng về cách các ngươi nghe; vì kẻ đã có, sẽ cho thêm; kẻ không có, sẽ cất lấy sự họ tưởng mình có.” (BTT)
Vì sao phải thắp đèn hay đốt sáng một ngọn đuốc? Hiển nhiên câu trả lời là để nhìn thấy… để biết chúng ta đang ở đâu và sẽ đi tiếp con đường nào. Nhưng có vài người lại không muốn nhìn thấy. Họ thích sống trong bóng tối để không ai nhìn thấy hành động của họ (Giăng 3:19-20). Về phương diện thuộc linh, điều họ lựa chọn đã bộc lộ tính cách và cả việc họ không ở trong mối liên hệ với Chúa Jêsus là Sự sáng của thế gian (Ga-la-ti 6:12). Lẽ thật soi rọi tấm lòng và tâm trí chúng ta như ánh sáng (Thi thiên 119:105). Nếu chúng ta che giấu Lẽ thật, người khác không thể biết điều gì là tốt, còn nếu chúng ta trốn tránh hoặc không sống theo Lẽ thật, điều đó bộc lộ tình trạng sa sút thuộc linh của chính chúng ta.
Các môn đồ được huấn luyện để trở thành sứ đồ, là những người lãnh đạo Hội Thánh đầu tiên. Chúa Jêsus kể ẩn dụ về người gieo giống khiến họ tò mò và muốn tìm hiểu ý nghĩa của nó (Lu-ca 8:9-10). Khi Chúa Jêsus nói với họ, Ngài đã “thắp ngọn đèn lên” để các môn đồ hiểu sứ mạng của họ là rao truyền Lời Chúa, đồng thời để chuẩn bị họ cho những đáp ứng khác nhau tùy theo tấm lòng của mỗi người. Phản ứng của họ đối với Phúc Âm sẽ phơi bày ước muốn thực sự trong lòng họ, bởi Phúc Âm vừa bày tỏ kế hoạch của Đức Chúa Trời đồng thời cũng dò xét lòng người. Vì vậy, Lẽ thật của Đức Chúa Trời vừa là ánh sáng vừa là chiếc gương (Gia-cơ 1:23-25).
Nhiều đứa trẻ nhắm mắt lại để tránh nhìn thấy những thứ khiến chúng sợ hãi. Nhưng việc chúng nhắm mắt không loại bỏ được thực tế đáng sợ. Một ngày nào đó, mọi thứ sẽ được phơi bày trước ánh sáng tra xét của Chúa (Hê-bơ-rơ 4:13). Tương tự, Chúa Jêsus cảnh báo những kẻ bịt tai trước điều Ngài phán. Khi Chúa phán, chỉ những ai lắng nghe và vâng theo mới được khen thưởng (Lu-ca 11:27-28).
Thế nên, điều chúng ta làm với Lẽ thật mình tiếp nhận quan trọng hơn chúng ta tưởng. Nếu chúng ta phớt lờ, thì sao Chúa phải bày tỏ thêm? Còn nếu chúng ta trốn tránh, điều đó chỉ làm lộ rõ bản chất của chúng ta hơn là tính chất dò xét của Lời Chúa. Nếu chúng ta chia sẻ Lẽ thật thì đời sống của chúng ta sẽ kết quả; nhưng nếu giấu kín thì chúng ta đã quên mục tiêu của đời mình là gì. Mặt khác, nếu chúng ta vui vẻ tiếp nhận Lẽ thật và để cho Lẽ thật hành động trong đời sống mình để được giống như Đấng Christ, thì chúng ta sẽ kết quả lớn lắm cho vương quốc Đức Chúa Trời (II Cô-rinh-tô 6:1-2).
Lạy Đức Chúa Trời, là Cha thiên thượng kính yêu! Cảm ơn Chúa vì đã thiết lập mối tương giao tuyệt vời giữa Ngài và con người thông qua Lời Chúa. Xin cho con biết tôn vinh Ngài phải lẽ bằng cách chú tâm đến những gì Ngài phán trong Kinh Thánh và làm theo với sự giúp đỡ của Ngài. Xin tha thứ cho những khi con lạm dụng ân điển Ngài, phớt lờ điều Ngài muốn phán dạy con để có một lối sống thỏa mãn dục vọng thay vì làm theo mục đích của Ngài. Xin Lời Chúa uốn nắn con ngày hôm nay. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work