Kinh Thánh: Lu-ca 5:12-13
“Đức Chúa Jêsus đương ở trong thành kia, có một người mắc bịnh phung đầy mình, thấy Ngài thì sấp mặt xuống đất, mà nài xin rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi được sạch! Đức Chúa Jêsus giơ tay rờ đến người ấy, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì, bịnh phung liền hết.” (BTT)
Phung là một căn bệnh đáng sợ vào thời đó. Kinh Thánh dùng từ “phung” để chỉ nhiều loại bệnh về da mà Đức Chúa Trời biết có thể lây từ người sang người. Như một sách giáo khoa về da liễu, Lê-vi Ký 13:1-46 được chép ra để các thầy tế lễ (cũng là nhân viên y tế cộng đồng của dân Y-sơ-ra-ên) có thể chẩn đoán bệnh. Tuy nhiên, không có cách điều trị hiệu quả nào, cũng không có kháng sinh để chữa căn bệnh này. Cách ly là cách duy nhất có thể ngăn chặn bệnh lây truyền. Người bị phung phải ở riêng. Vào thời Chúa Jêsus, người phung không được vào thị trấn, không thể sống với gia đình, không được vào nơi thờ phượng. Nếu ra đường, họ phải che miệng lại và la lên: “Ô uế, ô uế”, để những người cùng đi đường tránh xa họ (Lê-vi Ký 13:45).
Bệnh phung trở thành hình ảnh chỉ về tội lỗi. Giống như tội lỗi, không có cách nào để chữa bệnh phung; nó hủy hoại người bệnh, tách họ ra khỏi gia đình và cộng đồng, và loại họ ra khỏi nhà của Đức Chúa Trời. Dù họ nỗ lực đến đâu thì cũng bị mọi người khước từ, cho nên họ trở thành người ăn xin và không thể tự nuôi sống bản thân. Hoàn toàn không còn có hy vọng hay sự an ủi nào cả, ngoại trừ sự đồng hành của những người phung khác. Chúa Jêsus đã đến để cứu kẻ có tội (Lu-ca 15:2). Ngài đã tha thứ cho tội nhân (Lu-ca 7:47-50). Trong những câu này, chúng ta thấy cách Ngài sử dụng ví dụ về bệnh phung để chứng minh rằng Ngài là Đấng Cứu Thế. Đây chắc chắn là một minh họa rõ ràng đối với người phung.
Người phung này không la lên: “Ô uế!” Ông tin rằng chỉ duy Chúa Jêsus mới có giải pháp cho vấn đề của ông và ông muốn Ngài đến gần (Thi thiên 69:18-20). Ông nài xin Chúa Jêsus lắng nghe và hỏi xem Chúa có sẵn lòng chữa lành cho ông không, vì không ai có thể chữa lành bệnh phung. Chúa Jêsus đến gần, đến rất gần để chạm vào người phung. Do đó, theo luật tôn giáo thì chính Ngài bị ô uế. Ngài tuyên bố rằng Ngài sẵn lòng chữa lành và truyền cho bệnh ra khỏi người đàn ông. Da của ông trở lại bình thường.
Đó là cách Chúa Jêsus đối xử với tội nhân, những người nhận biết tình trạng của mình và đến với Ngài. Ngài đến với họ bằng tình yêu thay vì sự ghê tởm. Ngài đến gần tất cả những ai cầu xin lòng thương xót và sự thanh tẩy, và chỉ một mình Ngài mới có quyền tha tội. Thay vì bị khước từ, những tội nhân biết xưng nhận tội lỗi mình được Chúa Jêsus chấp nhận và đón tiếp vì Ngài có quyền năng để tha thứ tội lỗi của họ. Hãy đọc trang web “Lời Chúa nơi làm việc” để biết thêm và chia sẻ sứ điệp với bạn bè của bạn. Giống như những người phung, ngày nay nhiều người khóa chặt lòng mình trước sự nhân từ của Đức Chúa Trời, gắng sức tự đương đầu với mọi thứ. Họ rất muốn được tha thứ và bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng họ xấu hổ, sợ Chúa từ chối họ. Thật không phải như vậy đâu! Nếu một số bạn bè hoặc đồng nghiệp của bạn cảm thấy như vậy, hãy cho họ biết về Tin Lành!
Lạy Chúa yêu thương, cảm ơn Ngài vì đã cứu con! Cảm ơn Chúa đã sẵn sàng gánh thay mọi tội của con để con được tha tội. Xin tha thứ khi con quên giá quá đắt mà Ngài đã trả thay cho con. Cũng xin thứ tha khi con quên nói với người khác rằng Ngài cũng muốn tha thứ tội lỗi của họ và tiếp đón họ vào trong vương quốc của Ngài. Xin giúp con luôn nhớ đến hình ảnh Chúa Jêsus giơ tay rờ người phung, để con không bao giờ nghĩ rằng có những người ở ngoài “tầm với” của Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work