Kinh Thánh: Mác 15:44-47
“Phi-lát lấy làm lạ về Ngài chết mau như vậy, bèn đòi thầy đội đến mà hỏi thử Ngài chết đã lâu chưa. Vừa nghe tin thầy đội trình, thì giao xác cho Giô-sép. Người đã mua vải liệm, cất xác Đức Chúa Jêsus xuống khỏi cây thập tự, dùng vải liệm vấn lấy Ngài, rồi để xác trong huyệt đã đục trong hòn đá lớn, đoạn, lăn một hòn đá chận cửa huyệt lại. Vả, Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê, đều thấy chỗ táng Ngài.” (BTT)
Phi-lát sửng sốt khi nghe tin Chúa Jêsus đã chết, sớm hơn đáng kể so với cái chết bị đóng đinh thông thường. Theo luật La Mã, người ta để xác treo trên thập tự giá cho đến khi chết và có thể mất đến bốn ngày. Cái chết là kết quả cuối cùng của việc bị đánh đập, xuất huyết nội tạng, suy nhược nghiêm trọng khiến nạn nhân không thể thở được, tức là ngạt thở và tim ngừng đập. Đội hành quyết chỉ có thể rời khỏi hiện trường sau khi tội phạm đã chết, vì vậy chúng thường làm tăng lượng máu chảy bằng cách bẻ gãy xương lớn ở chân hoặc đâm vào bụng. Nếu nghe có vẻ ghê tởm và rùng rợn, thì đúng như vậy. Người La Mã đã hoàn thiện bản án đóng đinh hơn 100 năm trước Chúa Jêsus và hơn 400 năm sau đó. Cực hình này chỉ được bãi bỏ bởi Hoàng Đế Constantine.
Nhưng Chúa Jêsus đã chết trong vòng 6 tiếng đồng hồ. Ngài đã hy sinh mạng sống mình; chẳng ai có thể cất mạng sống Ngài đi được (Giăng 10:18). Không giống như những tội phạm ở hai bên Ngài, xương của Ngài không bị gãy (Thi thiên 34:20; Giăng 19:33). Ngọn giáo đâm vào Ngài sau khi Ngài chết, giải phóng các phần tử máu bị phân tách giống như hiện tượng xảy ra sau khi chết (Giăng 19:34). Viên đội trưởng đã quan sát chính xác thời điểm tử vong; điều đó diễn ra cùng lúc với một trận động đất (Ma-thi-ơ 27:54). Phi-lát ra lệnh cho viên đội trưởng phải đích thân báo cáo. Ông xác nhận cái chết và Phi-lát đã giao thi thể của Chúa Jêsus cho Giô-sép người A-ri-ma-thê để chôn cất.
Mặc dù trước đây là môn đồ bí mật (Giăng 19:38), nhưng mối tương giao cá nhân của Giô-sép với Chúa Jêsus giờ đây không thể rõ ràng hơn. Ông mang theo hàng mét vải mai táng, nhờ sự giúp đỡ của Ni-cô-đem (Giăng 19:38-39), mang xác Chúa Jêsus đến ngôi mộ đá cùng với 100 cân (khoảng 34kg) hương liệu để liệm xác (Giăng 19:39-40). Các đầy tớ đều sẵn sàng giúp đỡ, có thể họ cũng chính là những người đã đục hang đá đó cho Giô-sép khi đến lúc ông chết (Ma-thi-ơ 27:60). Giống như mọi sự kiện quan trọng trong cuộc đời và chức vụ của Chúa Jêsus đều có nhân chứng; hai phụ nữ và hai người đàn ông biết chính xác nơi đặt thi thể Chúa Jêsus, được niêm phong bằng một tảng đá. Lúc đó, họ không biết rằng những người nữ cần biết chính xác ngôi mộ nào được mở… để phát hiện ra Ngài đã sống lại.
Chúa Jêsus được chôn trong ngôi mộ mà Giô-sép đã chuẩn bị cho cái chết của chính ông. Đó là một sự thay thế sinh động chứng tỏ rằng Chúa Jêsus đã được đóng ấn vào tử địa vốn thuộc về Giô-sép. Chúa Jêsus đã thay thế cho mỗi chúng ta chịu sự trừng phạt và sự chết, bởi vì Ngài đã chọn và vì Ngài yêu chúng ta (I Phi-e-rơ 3:18). Thế nhưng chúng ta ít khi nào đáp lại bằng sự biết ơn và tôn thờ Ngài, việc nói về Chúa với người khác có thể khiến chúng ta xấu hổ. Nhưng Chúa Jêsus đã làm tất cả cho chúng ta, và theo một cách nào đó, Giô-sép biết điều này đòi hỏi ông phải hoàn toàn dự phần vào ngày hôm đó. Có lẽ chúng ta cũng nên nghĩ như vậy!
Lạy Chúa. Cảm ơn Ngài đã chọn thay con chết trên thập tự giá và nằm trong phần mộ. Xin hãy tha thứ cho con vì con sợ hãi những gì người khác nghĩ hoặc làm nếu họ biết rằng con theo Chúa Jêsus. Xin hãy thức tỉnh con về lòng biết ơn mà con đã nợ Ngài, và xin ban cho con lòng can đảm để thể hiện điều đó theo cách sẽ làm vui lòng Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work