Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Lại hiểu lầm

Kinh Thánh: Mác 8:14-16

“Vả, môn đồ quên đem bánh theo, trong thuyền chỉ có một cái bánh mà thôi. Ngài răn môn đồ rằng: Hãy giữ mình cẩn thận về men người Pha-ri-si, và men đãng Hê-rốt. Môn-đồ nói cùng nhau rằng: Ấy là vì chúng ta không có bánh.” (BTT)

Bất chấp phép lạ hóa bánh cho 4.000 người ăn, 12 môn đồ vẫn đang cãi nhau vì họ quên đem thêm bánh mì lên thuyền, dù Chúa Jêsus đang ở với họ trên thuyền.
Tình tiết này xảy ra sau khi Chúa Jêsus từ chối làm phép lạ để không bị những người Pha-ri-si soi mói; và trước đó là sự kiện Chúa Jêsus hóa bánh cho 4.000 người (Mác 8:1-8). Vậy nên, Ngài lên thuyền và đi từ Đa-ma-nu-tha (phía Nam thành Ca-bê-na-um trên bờ Tây của biển hồ Ga-li-lê) đến Bết-sai-đa về phía Bắc của hồ. Trong lúc đang chèo thuyền, họ nhận ra không có đủ đồ ăn, chỉ còn một ổ bánh mì mà thôi. Chúa Jêsus nhìn thấy rõ sự hoảng loạn của họ, rất có thể họ đang đổ lỗi cho nhau về việc này. Họ đã cố gắng chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho chuyến đi, nhưng ai đó đã lấy thiếu. Thái độ của họ giống như thái độ của người Pha-ri-si, mạnh về luật pháp nhưng yếu về ân điển, và không thể vâng giữ luật pháp.

Chúa Jêsus cảnh báo họ (ra lệnh cho họ) phải luôn cảnh giác với men của người Pha-ri-si và vua Hê-rốt. Nhưng họ hoàn toàn hiểu sai ý Ngài. Họ nghĩ Chúa Jêsus đang cùng họ bàn luận về bánh mì. Nhưng Ngài đang dùng hình ảnh ẩn dụ quen thuộc là men để chỉ một vật ô uế nhỏ bé nhưng có ảnh hưởng vô cùng lớn, có thể làm thay đổi tính chất của bánh mì. Chỉ chút men thôi cũng làm dậy lên cả đống bột. Men làm bánh mì trở nên ngon hơn, nhưng cũng làm bánh nhanh bị mốc và phải bỏ đi. Cũng vậy, những nhà lãnh đạo tôn giáo và nhà lãnh đạo dân sự yêu cầu một dấu lạ từ Chúa Jêsus nhưng lại không hứng thú đi theo Ngài. Thái độ của họ cũng dễ ảnh hưởng xấu đến các môn đồ. Đó là sự giả hình, là màn kịch tôn giáo; nhưng Chúa muốn các môn đồ tin cậy Ngài. Và thời khắc không có bánh mì ấy là cơ hội lớn!

Sao chúng ta lại quên những ơn phước Chúa ban dễ dàng như vậy? Có quá nhiều nỗi đau không cần thiết mà chúng ta phải chịu đựng, tất cả bởi vì chúng ta không trao hết mọi điều cho Chúa trong lời cầu nguyện! Chúng ta lo lắng khi không được chu cấp tức thì, hơn cả việc yên tâm vì Đấng Cứu Thế đang hiện diện! Chúng ta càu nhàu khi ai đó quên điều chúng ta cần; chúng ta trốn tránh trách nhiệm vì thiếu sót của bản thân; chúng ta quên hết những ơn phước Chúa đã ban; rồi sau đó thậm chí chúng ta còn trách Chúa! Tại sao vậy? Chắc chắn bởi vì chúng ta vẫn còn đang sống như người thế gian (ngay cả khi chúng ta “theo đạo”). Giờ là lúc để ăn năn và thay đổi cách sống của chúng ta. Hãy bắt đầu bằng việc cảm tạ Chúa rằng Ngài luôn ở cùng chúng ta, sẽ không lìa bỏ chúng ta, cũng không bỏ rơi chúng ta! Rồi thì chúng ta có thể tôn vinh Ngài bằng cách cầu xin Ngài đáp ứng những nhu cầu của chúng ta. Và chúng ta thờ phượng Ngài khi hoàn toàn tin cậy Ngài.

Kính lạy Chúa, con cảm ơn Chúa vì sự thương xót và ơn phước Chúa ban cho con. Xin Ngài tha thứ cho tật hay lo lắng và đổ thừa của con, cho dù Ngài đang ở bên con, ở nơi con làm việc hay ở nhà. Con cảm tạ Chúa vì sự hiện diện đầy quyền năng của Ngài đang ở cùng con ngay giờ này, và Ngài hứa sẽ không lìa bỏ con, hôm nay và mãi mãi! Xin Ngài giúp con tin cậy Ngài trong công việc cũng như trong các mối quan hệ của con ngay hôm nay. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn