Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:51-54
“Và nầy, có một người trong những người ở với Đức Chúa Jêsus giơ tay rút gươm ra, đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, chém đứt một cái tai của người. Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: “Hãy nạp gươm vào vỏ; vì hễ ai cầm gươm thì sẽ bị chết vì gươm. Ngươi tưởng ta không có thể xin Cha ta lập tức cho ta hơn mười hai đạo thiên sứ hay sao? Nếu vậy, thể nào cho ứng nghiệm lời Kinh Thánh đã chép rằng, việc nầy tất phải xảy đến?” (BTT)
Đấng Tạo hóa của cả thế giới (Giăng 1:1-3) vừa bị bắt, nhưng vào chính thời điểm và tại nơi Ngài lựa chọn. Đức Chúa Trời nắm quyền kiểm soát và điều đó đã được tiên tri nhiều thế kỷ trước. Nhưng các môn đồ Ngài vẫn không hiểu. Phi-e-rơ, người đã tuyên bố nếu cần thiết sẽ cùng chết với Jêsus (một lời khẳng định ngu dại trong dáng vẻ hiên ngang hơn là sự can đảm thật sự), có một thanh gươm, là một trong hai món đồ họ đem theo (Lu-ca 22:38).
Thấy Thầy bị bắt, Phi-e-rơ rút gươm và vung qua đầu Man-chu (Giăng 18:10), người đầy tớ của thầy cả thượng phẩm. Có lẽ ông cố ý gây thương tích nhưng bị hụt, nên chỉ cắt đứt một tai của ông Man-chu thôi. Chúa Jêsus không hề cảm thấy biết ơn hay ấn tượng với hành động ấy. Thay vào đó, Ngài nghiêm khắc quở trách hành động của Phi-e-rơ. Người ngư phủ kiêu ngạo tự nghĩ rằng ông có thể bảo vệ Chúa Jêsus! Ông không biết điểm yếu của mình; ông cũng không biết quyền năng của Chúa Jêsus hoặc thẩm quyền của Ngài có thể kêu cả đạo binh thiên sứ đến bảo vệ Ngài. Kinh ngạc thay, Chúa Jêsus đã chữa lành lỗ tai bị chém đứt (Lu-ca 22:51) và sau đó giao trọng trách cho ông Phi-e-rơ sau khi ông ăn năn (Giăng 21:15-17).
Người không biết vâng lời, không thể thức để cầu nguyện cùng Chúa Jêsus trong Vườn (Ma-thi-ơ 26:40-41), lại tự nhận lãnh trách nhiệm bảo vệ Ngài dù Ngài không ủy quyền cho ông làm thế. Trước kia, khi người ta tìm cách giết Ngài, Ngài đã lẩn trong đám đông rồi biến mất (Giăng 8:59; 10:31). Chúa không cần sự bảo vệ từ Phi-e-rơ mà chỉ cần ông vâng lời. Cũng giống ông Giu-đa, Phi-e-rơ không thật sự biết về Chúa Jêsus. Đáng lẽ ông nên tỉnh thức và cầu nguyện thay vì để cho bản thân bị cám dỗ.
Việc Đấng Christ bị bắt, bị xét xử và bị đóng đinh đem lại sự bảo vệ tuyệt vời nhất cho Phi-e-rơ và cho cả chúng ta, đó là sự bảo vệ trước cơn thạnh nộ, sự phán xét của Đức Chúa Trời và địa ngục. Nhưng Phi-e-rơ lại muốn ngăn chặn tất cả điều đó. Dĩ nhiên, ông không hiểu điều mình làm, và có bao lần chúng ta cố gắng ngăn cản điều Chúa đang làm chỉ vì chúng ta nghĩ mình hiểu biết hơn, đồng thời chúng ta không làm điều Ngài bảo chúng ta làm? Vâng lời nửa vời là xấu: Vua Sau-lơ cũng phạm tội này (I Sa-mu-ên 15:17-26). Vâng lời phải là việc đầu tiên, nếu không chúng ta sẽ nghĩ ra những hành động vâng lời mà thực chất là không vâng lời vì Chúa không bao giờ bảo chúng ta làm những việc ấy. Đừng cố gắng bảo vệ Chúa Jêsus hay Phúc Âm, mà hãy nói về Ngài và lẽ thật … và để Ngài làm phần còn lại.
Lạy Đức Chúa Trời quyền năng, con cảm ơn Ngài vì Ngài sắp xếp mọi sự theo ý Ngài bằng những cách tuyệt vời. Xin tha thứ cho con khi con không tin cậy Ngài và tự cho mình trách nhiệm bảo vệ Chúa khi Chúa không bảo con làm như vậy. Xin Ngài giúp con học biết tỉnh thức và cầu nguyện để con không sa vào chước cám dỗ và bị Ngài trách phạt. Thay vào đó, xin Chúa dạy con bước đi theo Chúa trong thế giới hư hoại này, ngửa trông quyền năng Chúa thực thi vào đúng thời điểm. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work