Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 11:2-6
“Khi Giăng ở trong ngục nghe nói về các công việc của Đấng Christ, thì sai môn đồ mình đến thưa cùng Ngài rằng: Thầy có phải là Đấng phải đến, hay là chúng tôi còn phải đợi đấng khác chăng? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy về, thuật lại cùng Giăng những điều các ngươi nghe và thấy: Kẻ mù được thấy, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết được sống lại, kẻ khó khăn được nghe giảng tin lành. Phước cho ai chẳng vấp phạm vì cớ ta.” (BTT)
Thật tử tế khi nghĩ rằng các tôi tớ Chúa luôn tin chắc hầu việc Chúa là điều đáng làm. Nhưng thật ra họ đều là con người và có thể nghi ngờ hoặc chán nản khi bị nan đề lấn át. Khi điều đó xảy ra, họ cần đặt những câu hỏi đúng và tìm đúng người để có câu trả lời – như Giăng Báp-tít đã làm. Ông tin rằng mình đã được Chúa kêu gọi để loan báo về Đấng Mết-si-a và kêu gọi mọi người ăn năn. Khi Chúa Jêsus đến để chịu phép báp-têm, Giăng tuyên bố Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi (Giăng 1:29).
Giăng tiếp tục làm một nhà truyền giảng Phúc Âm mạnh mẽ, và ông đã nói chuyện với vua Hê-rốt An-ti-pa (Herod Antipas). Giăng cũng kêu gọi vua ăn năn, vì Hê-rốt đã yêu vợ của em trai mình nên đã ly dị vợ của mình để cưới nàng. Điều này vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời (Lê-vi Ký 18:16). Nhưng thay vì ăn năn, Hê-rốt lại tức giận; ông ta bắt Giăng bỏ vào tù. Lúc bấy giờ, Hê-rốt rất sợ bị dân chúng giết vì Giăng quá nổi tiếng (Ma-thi-ơ 14:3-5). Nhưng nhà tù là một nơi đáng sợ nên Giăng mong ước được biết chắc rằng ông không làm gì sai, và không lãng phí cuộc đời mình. Vì vậy, Giăng đã sai môn đồ đến hỏi Chúa Jêsus.
Câu trả lời của Chúa vừa là lời khích lệ vừa là lời cảnh báo. Chúa Jêsus đã mượn lời của Ê-sai để nói về chính Ngài (Ê-sai 29:18-21; 35:5-6; 61:1). Những việc Ngài làm đã chứng thực danh tính của Ngài. Giăng không làm gì sai trật. Ông có được đặc ân công bố Đấng Mết-si-a cho thế giới. Nhà tù (và cuộc hành quyết sau đó của Giăng) không phải là sự trừng phạt vì Giăng đã làm sai, mà là một cách để minh chứng Giăng được dự phần trong sự thương khó của Đấng Cứu Thế. Đó không phải là lúc để nghi ngờ nhưng để tin cậy; không phải là lúc để hối tiếc về chức vụ của mình nhưng để tạ ơn Đức Chúa Trời vì đặc ân được phục vụ trong Danh Chúa Jêsus. Phước hạnh sẽ đến với Giăng khi ông vững vàng trong đức tin, mặc dù chịu khổ.
Lòng chúng ta thường không kiên định như chúng ta nghĩ. Khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, chúng ta cảm thấy mạnh mẽ; nhưng khi các nan đề phủ kín chân trời và đau khổ cận kề, chúng ta thường nản lòng và nghi ngờ. Nếu tự hỏi lòng mình, chúng ta sẽ nhận được câu trả lời tùy thuộc vào cảm xúc của mình. Nếu hỏi bạn bè, chúng ta có thể nhận được sự cảm thông và an ủi, nhưng điều đó không bao giờ là đủ. Chúng ta cần đến với Chúa Jêsus, ăn năn tội lỗi mình nhưng vẫn tin chắc vào điều đúng. Chúa đánh giá thế nào mới là điều quan trọng. Phước hạnh không đến từ việc thay đổi hoàn cảnh mà là ở lòng tin chắc vào Cứu Chúa Jêsus, là Đấng Cứu rỗi, Đấng Nâng đỡ và Bạn hữu của chúng ta. Đừng để thế gian, xác thịt hay ma quỷ lôi kéo chúng ta không tin cậy Chúa: Danh tính của Ngài được chứng thực qua lời nói và việc làm của Ngài; vì vậy hãy can đảm vì công việc bạn làm cho Chúa không phải là vô ích đâu (1 Cô-rinh-tô 15:58).
Lạy Chúa là Đức Chúa Trời, cảm ơn Ngài đã kêu gọi con nhận biết Chúa Jêsus để sống và hầu việc Ngài. Xin Chúa tha tội con khi con để cho những nan đề và khó khăn ảnh hưởng đến đức tin của con nơi Ngài. Xin giúp con quan tâm đến ý muốn Chúa hơn là ý kiến của người khác. Xin giúp con cứ vững vàng, biết rằng không có gì là vô ích nếu điều đó được thực hiện vì vâng theo mạng lệnh của Ngài. Trong danh Chúa Jêsus, Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work