Vị vua kia có một đứa con nuôi, về sau vua cho làm hoàng tử. Vua cho hoàng tử nầy được tự do dạo chơi, săn bắn, nhưng dặn đừng bắn các con thiên nga đang bơi lội trong hồ, vì vua thích và quý loại thiên nga ấy lắm.
Ngày nọ, hoàng tử lỡ bắn chết một con thiên nga. Quá sợ vua hình phạt, hoàng tử nhìn quanh không thấy ai, liền đem chôn con thiên nga trong bụi rậm, rồi thản nhiên như không có việc gì xảy ra. Thời gian khá lâu không ai nói gì, hoàng tử mừng thầm.
Nhưng một ngày kia, khi hoàng tử dạo chơi ngang khu nhà bếp, người nấu bếp nắm hoàng tử lại bắt xách nước, rửa chén, lau chùi nền nhà. Hoàng tử từ chối. Họ dọa nếu hoàng tử không chịu làm, họ sẽ mách với vua về việc hoàng tử bắn chết con thiên nga mà chính mắt họ trông thấy. Hoàng tử sợ bị vua đánh phạt, đành chiều họ mà làm. Ngày nầy qua ngày khác, hoàng tử luôn bị những người làm bếp bắt nạt phải làm cực nhọc, mới nghĩ rằng: tại sao mình không tỏ thật với vua cha, nếu có bị phạt thì chịu, nếu vua cha tha thứ bỏ qua, thì mình đâu phải sợ mà làm tôi mọi cho những người nhà bếp thế nầy.
Nghĩ vậy, hoàng tử ra mắt vua, thưa: “Thưa cha! Con đã lỡ bắn chết con thiên nga của cha. Con biết con có lỗi lớn. Xin cha tha thứ sự lỡ lầm của con.” Vua cha tươi cười đáp: “Ngày con bắn chết con thiên nga, cha ngồi bên cửa sổ nhìn thấy. Từ đó, mỗi ngày cha chờ đợi con đến tỏ thật, nhưng mãi tới nay con mới đến. Với lòng ăn năn nhận lỗi, cha tha cho con đó.”
Hoàng tử bái lạy vua cha, lòng vui khôn tả. Mấy bữa sau, những người nhà bếp chận hoàng tử lại bắt làm việc như trước, nhưng hoàng tử nhất mực không làm và nói rằng: “Ta không còn sợ các ngươi mách nữa đâu! Vua cha đã tha thứ cho ta rồi!”
“Người nào giấu tội lỗi mình sẽ không được may mắn, nhưng ai xưng nó ra và lìa bỏ nó sẽ được thương xót” (Châm ngôn 28:13)
Nguồn: “CHUYỆN HAY Ý ĐẸP” – Mục sư N.V.B