Một cậu bé ngồi trên băng ghế công viên, một tay đang để trên cuốn Kinh Thánh mở ra trên đùi mình. Cậu bỗng cất tiếng ca ngợi Chúa rất to “Ha-lê-lu- gia! Ha-lê-lu-gia! Chúa thật tuyệt vời!”. Cậu bé hét to mà chẳng quan tâm xung quanh có ai nghe hay không.
Bỗng một anh chàng đi ngang qua, anh vừa mới học vài môn ở trường đại học trong vùng. Cảm thấy mình đã được mở trí để hiểu sự thật qua những học thuật ở trường, anh có vẻ rất muốn phô bày kiến thức. Anh hỏi tại sao cậu bé lại vui vẻ ca ngợi Chúa thế. Cậu bé trả lời với nụ cười rạng rỡ: “Bộ anh không biết về những điều kì diệu Chúa có thể làm chăng? Em vừa đọc đoạn Kinh Thánh nói rằng Chúa đã rẽ đôi biển Đỏ cho cả dân Y-sơ-ra-ên đi qua đấy!”
Chàng trai hiểu biết cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh cậu bé và bắt đầu “mở mắt” cậu bé con bằng những sự thật đằng sau những phép lạ trong Kinh Thánh. “Điều đó thật dễ giải thích. Những nhà bác học hiện đại đã chứng minh cho ta thấy rằng vào thời điểm đó, mực nước của biển Đỏ ở khu vực đó chỉ khoảng 26 cm thôi. Như vậy thì chuyện dân Y-sơ-ra-ên vượt qua biển Đỏ sẽ không phải là vấn đề rồi, phải không?”
Cậu bé con thật bối rối. Cậu hết nhìn anh thanh niên nọ, rồi lại nhìn vào Kinh Thánh đang mở trên đùi. Còn anh thanh niên, hài lòng với việc mở trí cho một cậu bé ngây thơ hiểu những vấn đề của khoa học, anh định quay bước đi. Nhưng chỉ vừa bước được hai bước, anh lại tiếp tục nghe cậu bé nọ hoan hỉ ca ngợi Chúa còn lớn hơn lúc đầu nữa. Anh quay lại để hỏi xem còn lí do nào khiến cậu bé vui đến thế.
Cậu bé trả lời rất vui vẻ: “Ồ! Chúa thật vĩ đại hơn cả em nghĩ nữa! Không chỉ đem dân Y-sơ-ra-ên vượt qua biển Đỏ, mà Ngài còn nhấn chìm toàn đạo quân Ai-cập trong nước biển chỉ cao có 26 cm . Chúa thật đáng ngợi khen!”
“Đức Giê-hô-va thật vĩ đại và đáng ca ngợi; Sự vĩ đại vô cùng của Ngài không ai thấu hiểu được.” Thi thiên 145: 3 (Bản TTHĐ)
Nguồn: cdnvn.com