Kinh Thánh: Đa-ni-ên 1-4
Nê-bu-cát-nết-sa là vị vua của đế quốc Ba-by-lôn. Vua rất mạnh và quyền thế. Đế quốc của vua rất hùng mạnh, vua đã đi đánh chiếm nhiều nước và cai trị trên nhiều quốc gia.
Nê-bu-cát-nết-sa đã đánh chiếm Giê-ru-sa-lem, bắt nhiều người qua Ba-by-lôn để làm phu tù, đặc biệt là bắt những người khôn ngoan, các quan sang của Giu-đa qua Ba-by-lôn để phục dịch cho vua, đồng thời vua cũng lấy các đồ dùng trong đền thờ của Đức Chúa Trời mà đem về trong xứ mình. (Đa-ni-ên 1:1-3)
Nê-bu-cát-nết-sa muốn biến những người khôn ngoan, tài giỏi của Giu-đa trở thành người Ba-by-lôn nên vua tuyển chọn họ ra và dạy họ sự khôn ngoan của người Ba-tư, đồng thời đổi tên những người Giu-đa thành người Ba-by-lôn. Đây là một chiến lược của một vị vua hùng cường, có tài và thông minh. (Đa-ni-ên 1:4)
Nê-bu-cát-nết-sa là vị vua ngoại giáo, vua thờ hình tượng, bên cạnh vua có nhiều thầy bói, đồng bóng, thuật sĩ vì vua tin vào các vị thần mà vua đang thờ lạy. Đây là cách của những vị vua thời xưa và của nhiều người ngày hôm nay, đó là thờ lạy thần tượng và họ mong là thần tượng và các vị thần sẽ phù hộ họ, giúp đỡ họ. Họ không nhận biết được đâu là chân thần, đâu là thần giả dối. (Đa-ni-ên 2:1 & 2)
Đức Chúa Trời cho vua Nê-bu-cát-nết-sa thấy một chiêm bao trong lúc ngủ và vua rất bối rối khi thức dậy vì vua không hiểu được ý nghĩa chiêm bao đó. Vua bèn triệu tập các đồng bóng, thuật sĩ, thầy bói và đòi hỏi họ phải nói cho vua biết ý nghĩa giấc chiêm bao vua thấy, nếu không nói được thì tất cả đều phải chết. Đây là việc khó và không thể nào làm được đối với các thuật sĩ, thầy bói và đồng bóng. Vậy, vua truyền lệnh giết hết những người đó, và lệnh nầy đã đến với Đa-ni-ên, Đa-ni-ên khi nghe lệnh đó thì về nhà cùng với ba bạn của mình cầu nguyện với Đức Chúa Trời và Ngài đã tỏ cho Đa-ni-ên biết được giấc mơ vua Nê-bu-cát-nết-sa đã thấy. Chỉ có Đức Chúa Trời quyền năng làm công việc này vì Ngài là Đấng chân thật, Đấng đang điều khiển cả cõi hoàn vũ này, không có việc gì là quá khó đối với Ngài. Ngài tỏ cho tôi tớ Ngài biết để từ đó Đa-ni-ên có thể giải thích cho vua biết để vua nhận biết được Đấng mà Đa-ni-ên và ba bạn của Đa-ni-ên đang thờ phượng là Đấng quyền năng, Đấng xứng đáng để thờ phượng và hầu việc.
Đa-ni-ên đã bày tỏ đức tin của mình ra cho vua Nê-bu-cát-nết-sa biết Đức Chúa Trời, chính Ngài đã tỏ cho Đa-ni-ên biết và Đa-ni-ên sẽ nói lại cho vua biết về ý nghĩa pho tượng. Sau khi được nghe biết ý nghĩa pho tượng thì vua đã sấp mặt xuống và ca ngợi Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên vì Ngài đã tỏ sự kín nhiệm đó cho Đa-ni-ên biết.
Sau khi Nê-bu-cát-nết-sa nghe Đa-ni-ên giải nghĩa hết ý nghĩa về giấc chiêm bao thì vua phải thờ phượng Đức Chúa Trời mới phải nhưng vua chỉ xem Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên là một vị thần mà thôi và vua tiếp tục sống với quyền uy mà mình đang có. Vua đã cho các quần thần làm một pho tượng bằng vàng, và bắt mọi người phải quỳ lạy trước pho tượng đó nhưng ba bạn của Đa-ni-ên không chịu quỳ lạy trước pho tượng mà vua cho dựng nên. Vua rất tức giận trước ba bạn của Đa-ni-ên. Vua muốn cứu họ và vua ra một điều kiện: lần này sẽ thổi kèn lại và nếu các ngươi chịu quỳ lạy trước pho tượng mà trẫm đã cho làm thì trẫm sẽ tha chết. Ba bạn của Đa-ni-ên nhất quyết không chịu quỳ lạy trước bất cứ hình tượng nào của vua và vua đã quyết định bỏ họ vào lò lửa hừng. Vua vẫn tỏ ra mình có quyền trước ba bạn Đa-ni-ên nhưng họ lại không sợ hãi trước lò lửa hừng của vua, ba bạn chỉ muốn làm đẹp lòng Đức Chúa Trời mà thôi. Nếu họ chết thì họ cũng chết vì danh Chúa, còn Chúa muốn cho sống thì Ngài sẽ cứu họ khỏi lò lửa hừng.
Vua Nê-bu-cát-nết-sa truyền lệnh đốt lò lửa nóng gấp 7 lần và bắt ba người bỏ vào lò lửa, thật ngạc nhiên vì vua thấy 4 người chớ không phải ba và người thứ tư giống như con trai của một vị thần. Đức Chúa Trời đã giải cứu 3 bạn Đa-ni-ên trong lò lửa và vua truyền đem ba người đó ra khỏi lò lửa. Mọi người đều kinh ngạc và họ đến kiểm tra quần áo, lông, tóc trên người của 3 bạn Đa-ni-ên nhưng không hề có mùi lửa đụng được thân thể họ. Không có thần nào có thể giải cứu con người ra khỏi lò lửa hực, chỉ có Đức Chúa Trời quyền năng vô song mới làm được điều đó. Đã thấy như vậy mà vua vẫn không chịu đầu phục Đức Chúa Trời.
Vua Nê-bu-cát-nết-sa vẫn kiêu ngạo mặc dù đã được Chúa cảnh cáo trước nhưng vua vẫn không thay đổi thái độ. Vua đã tự hào về quyền cao chức trọng và sự lớn mạnh của mình nên khi vua vừa cất tiếng lên khoe khoang về đế quốc Ba-by-lôn của mình thì chính lúc đó ngôi nước đã lìa khỏi người và người bị đuổi ra khỏi cung và ở với thú đồng, người ăn cỏ như bò cho đến khi bảy kỳ trải qua và lúc này vua ngước mắt lên trời thì Đức Chúa Trời phục hồi trí khôn cho người.
Qua bài học về cuộc đời vua Nê-bu-cát-nết-sa, mỗi con cái Chúa cần hạ mình khiêm nhường trước mặt Chúa, hãy thờ phượng một Đức Chúa Trời chân thần và quyền uy. Ngài là Đấng nắm quyền trong tay Ngài, Ngài muốn ban cho ai quyền cai trị là tùy ý Ngài. Ngài sẽ đánh hạ những người kiêu ngạo xuống cho đến khi người đó đầu phục Chúa và tôn thờ một mình Đức Chúa Trời. Một khi Đức Chúa Trời cảnh tỉnh chúng ta thì chúng ta cần thay đổi thái độ và lối sống của mình, nếu phớt lời lời cảnh cáo của Ngài thì chính chúng ta sẽ nhận lãnh hậu quả do chính chúng ta gây ra.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…