Hỏi: Dựa trên nền tảng Kinh Thánh: “đức tin không có việc làm là đức tin chết” – Gia-cơ 2:17. Vậy con người được cứu chỉ nhờ tin,
hay phải vừa tin vừa sống theo đức tin mới thật sự được cứu?
Đáp: Cảm ơn bạn vì đã hỏi câu hỏi quan trọng liên quan đến hệ thống thần học Cơ Đốc, cụ thể là Cứu Thục Học. Tuy nhiên, câu hỏi chỉ được trả lời một cách vắn tắt nhất có thể.
Kinh Thánh nói rõ chẳng một người nào đủ tốt xứng đáng được Đức Chúa Trời chấp nhận (tham chiếu Rô-ma 3:9-20). Trái lại, chúng ta xứng đáng bị Đức Chúa Trời đoán phạt và trừng phạt (xem Ê-phê-sô 2:1-3). Tuy nhiên, qua sự chết của Chúa Giê-xu trên thập tự giá mà bất cứ ai tin Ngài thì được “xưng công chính” (Rô-ma 3:21-26). Sự xưng công chính là thuật ngữ Kinh Thánh sử dụng nói đến việc Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta và kể chúng ta là công chính, trái với sự đoán phạt (xem Rô-ma 5:16, 18). Sự xưng công chính chỉ bởi đức tin, chứ không đến qua đức tin cộng với công lao nào đó cũng không bởi việc làm của khả năng riêng. Bởi vì tại thập tự giá, Chúa Giê-xu đã chịu hình phạt thế cho chúng ta hầu cho những ai tin Ngài làm Chúa và Chủ cuộc đời để nhận sự sống đời đời (xem II Phi-e-rơ 2:24; Giăng 3:16). Tội nhân được cứu bởi đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9), và người tin Chúa phải bước đi bằng đức tin (xem II Cô-rinh-tô 5:7). Không có đức tin, chẳng ai có thể làm đẹp lòng Đức Chúa Trời (xem Hê-bơ-rơ 11:6).
Vì vậy, chúng ta không được cứu bởi việc làm, nhưng được cứu bởi duy ân điển của Đức Chúa Trời mà không phải trả một giá nào và duy đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa Giê-xu Christ. Một lần nữa, Chúa cứu chúng ta, “không phải cứu vì việc công bình chúng ta đã làm, nhưng cứ theo lòng thương xót Ngài” (Tít 3:5a). Điều nầy không có nghĩa là việc làm không quan trọng. Bạn nói đúng “đức tin không có việc làm là đức tin chết” (xem Gia-cơ 2:14, 26). Loại đức tin Gia-cơ nói ở đây không phải đức tin của mỗi cá nhân đặt nơi Cứu Chúa hằng sống để được cứu, tức là đức tin cứu rỗi, mà là đức tin sinh ra hành động hoặc việc làm. John Calvin, nhà Cải Chánh giáo hội Tin Lành đồng thời với Martin Luther từng nói, “Chỉ một mình đức tin có thể xưng công nghĩa, nhưng đức tin xưng công nghĩa thì không bao giờ tự cô lập.” Điều nầy có nghĩa là đức tin cứu rỗi và chân thật tự sinh ra việc làm, mà việc làm nầy được thực hiện trong và cho Chúa (xem Rô-ma 14:7-8; Ê-phê-sô 6:5-9). Vì vậy, việc làm của đức tin là việc làm của sự vâng lời, việc làm ấm áp của tình yêu thương xuất phát từ một thái độ đúng đối với Đức Chúa Trời. Nói cách khác, những việc làm nầy là kết quả của đức tin. Gia-cơ muốn nói rằng đức tin không có kết quả hay đức tin không hành động thì chẳng phải là đức tin, tức là đức tin “chết.”
Cũng vậy, việc lành chúng ta làm trong và cho Chúa chứng minh thực tế của đức tin. Sứ đồ Phao-lô dạy rằng “vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo” (Ê-phê-sô 2:10).
Nói tóm lại, tin Chúa Giê-xu thì được cứu, nhưng chúng ta làm việc lành vì đã được cứu. Kinh Thánh không bao giờ tự mâu thuẫn.
Chào bạn, Người không tôn giáo còn được gọi là người vô thần. Họ theo…
Kinh Thánh: Giăng 21:24-25 “Ấy chính là môn đồ đó làm chứng về những việc…
Kinh Thánh: Giăng 21:20-23 “Phi-e-rơ xây lại, thấy môn đồ mà Đức Chúa Jêsus yêu…
Kinh Thánh: Giăng 21:18-19 "Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi ngươi còn…
Kinh Thánh: Giăng 21:15-17 "Khi ăn rồi, Đức Chúa Jêsus phán cùng Si-môn Phi-e-rơ rằng:…
Hỏi: Tại sao sứ đồ Phao-lô cho rằng tình yêu thương lại cao trọng hơn…