Vào một buổi sáng thứ bảy nọ, có một cậu bé đang ngồi đùa nghịch với hố cát của cậu. Cậu cũng đem theo với mình những hộp khác đựng các món đồ chơi như xe hơi và xe tải, chiếc xô bằng nhựa và một cái xẻng cũng bằng nhựa màu đỏ mới tinh. Trong lúc đang cố gắng tạo các đường bộ và đường hầm cho xe chạy, cậu bé phát hiện một tảng đá lớn nằm giữa hố cát.
Cậu bé đào bới chung quanh tảng đá, cố gắng làm sao đem nó ra khỏi hố cát. Rồi khi đào xong, không chút do dự, cậu bé dùng chân mình đẩy tảng đá lên khỏi hố cát (cậu bé thì nhỏ, còn tảng đá thì lại quá lớn so với cậu). Tuy nhiên, khi nâng được tảng đá lên đến miệng hố thì cậu bé nhận ra rằng cậu không thể lăn nó ra khỏi hố được.
Không chịu thua, cậu bé tiếp tục tìm cách xô đẩy tảng đá, mỗi lần đẩy ra được một chút, cậu bé hy vọng rằng lần này sẽ khá hơn lần trước, thì y như rằng tảng đá lại lật nghiêng và rơi trở lại hố cát.
Cậu bé càu nhàu, cố gắng hết sức để đẩy tảng đá ra khỏi hố cát. Nhưng kết quả cho những cố gắng của cậu là tảng đá lăn trở lại hố cát, và đập vào những ngón tay nhỏ xíu, mũm mĩm của cậu. Cuối cùng cậu bé òa khóc.
Đương lúc đó, từ trong phòng khách, cha của cậu bé đã quan sát hết đầu đuôi mọi việc cậu con trai mình làm. Khi cậu bé òa khóc, thì bỗng có một cái bóng lớn đổ dài, che phủ cậu bé và chiếc hố cát. Đó chính là cha của cậu.
Nhẹ nhàng nhưng nghiêm nghị, người cha hỏi con trai mình: “Con ơi, tại sao con không dùng tất cả sức mạnh mà con có?”
Với vẻ thất bại, cậu bé vừa quay lại nhìn cha vừa khóc nức nở: “Con đã làm hết sức rồi đó chứ, con đã làm rồi mà cha. Con đã dùng hết tất cả sức mạnh của con có!”
“Không phải đâu con” người cha từ tốn trả lời: “Con chưa dùng hết tất cả sức mạnh mà con có đâu. Con chưa có nhờ cha làm việc này giúp con mà.”
Và người cha cúi xuống, khiêng tảng đá và nhẹ nhàng đem nó lên khỏi hố cát.
Suy gẫm:
Trong cuộc sống của mỗi người, có rất nhiều những tảng đá: những khó khăn về việc làm, thiếu thốn về kinh tế, bệnh tật, vấn đề tình cảm, sự mất mát những người thân… Đó là những tảng đá, những gánh nặng mà chúng ta nhiều lần tự cố gắng vượt qua, cố gắng đẩy ra khỏi đời sống mình. Và cũng nhiều lần chúng ta đã thất bại, bế tắc, tuyệt vọng và nghĩ rằng đã hết cách. Nhưng chúng ta quên rằng mình còn có một nguồn sức mạnh vô biên, Cha Thiên thượng chúng ta là Đấng luôn nhìn thấy và chờ đợi những đứa con đến nhờ cậy Ngài.
Bạn đã nhờ cậy nguồn sức mạnh vô biên từ Cha mình chưa?
“Đức Giê-hô-va là sức mạnh và là cái khiên của tôi; Lòng tôi đã nhờ cậy nơi Ngài, và tôi được cứu tiếp; Vì vậy, lòng tôi rất mừng rỡ, tôi sẽ lấy bài ca mà ngợi khen Ngài.” (Thi thiên 28:7)
Nguồn: “TIN VÀ SỐNG” – Mục sư N.H.V
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…