Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 20:8-12
“Đến tối, chủ vườn nho nói với người giữ việc rằng: Hãy gọi những người làm công mà trả tiền công cho họ, khởi từ người rốt cho đến người đầu. Những người làm công mướn từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người được một đơ-ni-ê. Rồi tới phiên những người đầu đến, tưởng lãnh được nhiều hơn; song họ cũng lãnh mỗi người một đơ-ni-ê. Khi lãnh rồi, lằm bằm cùng chủ nhà, mà rằng: Những người rốt ấy chỉ làm một giờ, mà chủ đãi cũng như chúng tôi, là kẻ đã chịu mệt nhọc cả ngày và dang nắng.” (BTT)
Đức Chúa Trời rất rộng lượng, nhưng đôi khi dân sự của Chúa lại ganh tị với sự rời rộng của Ngài dành cho người khác. Chúa Jêsus kể một câu chuyện ngụ ngôn về Nước Thiên đàng, được ví như vườn nho với những người làm công. Những người làm công được thuê vào giờ đầu tiên trong ngày đã đồng ý nhận một mức lương nhất định, còn những người được thuê sau đó được hứa sẽ nhận “mức lương công bằng” khi làm việc (Ma-thi-ơ 20:4). Tuy nhiên, mọi thứ đã không diễn ra như mong đợi.
Đến cuối ngày, khi được trả công, những người đến sau cùng cũng nhận được mức lương giống như những người làm việc cả ngày. Những người làm việc nhiều giờ hơn mong đợi nhận được nhiều tiền hơn – mặc dù trước đó họ đã đồng ý về tiền lương. Họ rất thất vọng khi chỉ nhận được như đã thỏa thuận. Vì vậy, họ bắt đầu phàn nàn. Họ nghĩ như vậy là không công bằng, vì họ đã làm việc vất vả hơn nhiều. Họ cảm thấy đó là một sự bất công về đạo đức.
Họ không thể hiểu rằng chủ có quyền làm bất cứ điều gì chủ muốn. Người chủ đã đưa ra “mức lương chuẩn” cho một ngày làm việc, cho nên nếu chủ muốn trả mức lương đó cho người chỉ làm việc một giờ thì đó là quyền của chủ. Đó chắc chắn là một “mức lương công bằng”, những người được thuê vào cuối ngày không thể phàn nàn… những người khác cũng không nên than phiền bởi họ đã nhận được như những gì đã thỏa thuận. Chúa Jêsus đang dạy họ rằng “dân tộc Do Thái trung thành” không có quyền loại những người khác ra khỏi phần thưởng của Nước Đức Chúa Trời. Chúa có thể rộng lượng với bất kỳ ai Ngài muốn.
Lòng ganh tị là một động cơ xấu và cũng không nên có trong dân sự của Đức Chúa Trời. Nhưng thường thì các thành viên kì cựu của Hội Thánh lại không hài lòng với những ơn phước mà các tín đồ trẻ tuổi hoặc người mới tin Chúa nhận lãnh. Chúa Jêsus đang dạy các sứ đồ tập sự rằng họ không nên để cho những người trong Hội Thánh đòi hỏi quyền phải có được điều họ muốn, hoặc ganh tị với lòng nhân từ của Đức Chúa Trời dành cho những người dường như không xứng đáng. Chúng ta không bao giờ xứng đáng nhận được sự cứu rỗi hoặc bất kỳ phần thưởng nào khi chúng ta phục vụ Chúa. Phần thưởng của Ngài là một món quà vô điều kiện dành cho những ai tự nguyện dâng hiến cuộc đời mình cho Ngài. Những người dường như không xứng đáng nhất sẽ là những người biết ơn nhiều nhất, trong khi những người có “quyền” được nhận thì lại kiêu ngạo. Đây là lúc nhận biết ân điển tột bực của Đức Chúa Trời đối với chúng ta và học biết ngợi khen Ngài vì ân điển càng lớn hơn nữa mà Ngài dành cho những người khác.
Lạy Chúa, con thật sự vui mừng vì Ngài có quyền ban ân điển cho bất cứ ai Ngài chọn và ban cách dư dật tùy ý Ngài muốn. Con thực sự ăn năn khi ganh tị với những phước lành Ngài ban cho những tín đồ trẻ tuổi hơn, yếu đuối hơn và không siêng năng như con. Xin giúp con vui mừng mỗi khi Ngài bày tỏ lòng nhân từ để ban phước cho những người không xứng đáng. Nhân danh Chúa Jesus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…