Hỏi: Một thân hữu đã dùng nhiều chủ thuyết và đưa ra những quan niệm khoa học về nguồn gốc của con người, và cho rằng đây là vấn đề vẫn còn tranh cãi. Cơ Đốc nhân trả lời câu hỏi “Loài người từ đâu mà có?” như thế nào?
Đáp: Khoa học và con người đưa ra nhiều chủ thuyết khác nhau để bảo vệ quan điểm về nguồn gốc của loài người, nhưng tất cả các chủ thuyết đều đi đến ngõ cụt. Duy Thánh Kinh là Lời Đức Chúa Trời cung cấp câu trả lời chính xác cho câu hỏi: “Loài người từ đâu mà có?”
2. Lời Kinh Thánh về nguồn gốc con người:
Bằng lý trí và đức tin, chúng ta phải thừa nhận rằng Đức Chúa Trời đã dựng nên con người. Kinh Thánh chép: “Bấy giờ, Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sinh khí vào lỗ mũi, thì người trở nên một sinh linh” (Sáng thế Ký 2:7-TTHĐ). Động từ “nắn nên” trong Hy-bá-lai יָצַר , có ý mô tả người thợ gốm thực hiện một tác phẩm nghệ thuật bằng đôi tay khéo léo của mình. Thân thể loài người thật sự là một tác phẩm nghệ thuật, một cơ quan phức tạp một cách kỳ diệu mà chỉ có sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời mới có thể sắp đặt và quyền năng của Đức Chúa Trời tạo nên.
Kinh Thánh ghi rõ “Đức Chúa Trời sáng tạo loài người theo hình ảnh Ngài. Ngài sáng tạo loài người theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Ngài sáng tạo người nam và người nữ” (Sáng thế Ký 1:27-TTHĐ). Từ ánh sáng của Lời Chúa, loài người được dựng nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời, tức là theo thánh đức của Ngài. Đấng Tạo Hoá không những ban cho loài người chúng ta nhân cách, tâm trí để suy nghĩ, những cảm xúc để cảm nhận, và ý chỉ để thực hiện những quyết định, mà còn ban cho chúng ta một bản chất thuộc linh bên trong giúp chúng ta có thể biết Ngài và thờ phượng Ngài. Vì vậy, dù đã sa ngã và phạm tội, trong con người vẫn còn có lương tâm, tấm lòng đạo đức và khuynh hướng tôn giáo, mà loài vật dù khôn ngoan đến đâu cũng không thể nào có được. Hơn nữa, không giống như các thiên sứ và loài vật, con người có thể có một mối liên hệ đặc biệt với Đức Chúa Trời. Thật vậy, mục đích của Đức Chúa Trời dựng nên loài người là để họ tương giao với Ngài và quản trị mọi vật trên đất (Sáng thế Ký 1:26).
Do đó, bổn phận của loài người là “phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, hết tâm trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi; và yêu thương người lân cận như chính mình” (xem Lu-ca 10:27-TTHĐ).
Nói tóm lại, loài người do Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hoá dựng nên theo ảnh tượng của Ngài theo như Lời Kinh Thánh.
Kinh Thánh: Giăng 17:20-23 “Ấy chẳng những vì họ mà Con cầu xin thôi đâu,…
Kinh Thánh: Giăng 17:15-19 “Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin…
Kinh Thánh: Giăng 17:13-14 “Nhưng bây giờ Con về cùng Cha, và đương khi còn…
Kinh Thánh: Giăng 17:10-12 “Phàm mọi điều thuộc về Con tức là thuộc về Cha,…
Kinh Thánh: Giăng 17:9 “Con vì họ mà cầu nguyện; chẳng phải vì thế gian…
Kinh Thánh: Giăng 17:6-8 “Con đã tỏ danh Cha ra cho những người Cha giao…