Kinh Thánh: Giăng 3:27-30
“Giăng trả lời rằng: Ví chẳng từ trên trời ban cho, thì không một người nào có thể lãnh chi được. Chính các ngươi làm chứng cho ta rằng ta đã nói: Ấy không phải ta là Đấng Christ, nhưng ta đã được sai đến trước Ngài. Ai mới cưới vợ, nấy là chàng rể, nhưng bạn của chàng rể đứng gần và nghe người, khi nghe tiếng của chàng rể thì rất đỗi vui mừng; ấy là sự vui mừng trọn vẹn của ta đó. Ngài phải dấy lên, ta phải hạ xuống.” (BTT)
Các môn đồ của Giăng Báp-tít lo lắng rằng sự nổi tiếng của Giăng (cũng như của họ) đang giảm đi trong khi Chúa Jêsus thu hút những đám đông lớn hơn nhiều. Vì vậy, Giăng phải giải thích lại điều ông đã nói: rằng ông không phải Đấng Christ, mà ông được sai đến để giới thiệu về Ngài cho cả thế gian (Giăng 1:19-27). Đó là nhiệm vụ mà Đức Chúa Trời đã giao cho ông (Lu-ca 1:16-17; Lu-ca 1:76-79) và ông biết sẽ là điều sai trật nếu ông vượt ra ngoài nhiệm vụ của mình. Làm như vậy tức là cho đi điều ông chưa nhận lãnh, và chức vụ của ông sẽ trở nên giả dối và trống rỗng.
Sử dụng phép so sánh với đám cưới, Giăng nói rằng những người giúp đỡ chàng rể có vị trí đặc biệt của họ, nhưng họ không phải là tâm điểm chú ý. Giăng ví mình như “phù rể” của chàng rể, còn tất cả những người theo Chúa Jêsus sẽ là nàng dâu của Ngài (Khải huyền 21:2). Sẽ hoàn toàn sai lầm nếu như một “phù rể” dẫn cô dâu đến với mình mà không đến với chồng của nàng. Tuy nhiên, niềm tự hào khi được là một phần của nhóm cải cách và được gần gũi với Giăng Báp-tít đã khiến các môn đồ của ông kiêu ngạo về thuộc linh, kiêu hãnh về “thành công” của mình và đố kỵ với Chúa Jêsus (Giăng 3:26).
Nhưng Giăng nói rằng ông vui mừng khi Chúa Jêsus được công nhận và có nhiều người đi theo Ngài. Nhờ vậy, ông biết công việc của mình đã hoàn thành, nhiệm vụ của ông đã hoàn tất, và ông vui mừng về điều đó. Giăng nhận ra rằng Chúa Jêsus trỗi hơn ông về mọi mặt và lấy làm vui mừng khi Chúa Jêsus được kể là cao trọng hơn và ông được kể là thấp hèn hơn.
Bởi vì tất cả chúng ta từ khi sinh ra đã là tội nhân (Thi thiên 51:5), nên thái độ mặc nhiên của chúng ta là tự cao, kiêu hãnh, kiêu ngạo và thích ganh đua. Chúa Jêsus không có đức tính nào trong số những đức tính này, cũng như không có đức tính nào trong số đó giúp Ngài hoàn thành mục đích của mình. Lý do Hội Thánh hoặc những người có chức vụ muốn tạo dựng tên tuổi cho riêng họ thường rất đơn giản. Giống như những người xây Tháp Ba-bên (Sáng thế Ký 11:4), đó chính là sự tự cao, tự tôn. Tất cả những ai yêu mến Chúa Jêsus phải chống lại cám dỗ này, bằng lòng để Đức Chúa Trời tỉa sửa chúng ta cũng như Hội Thánh. Sự đố kỵ trong tôn giáo không có chỗ trên thiên đàng, và cách tốt nhất để loại bỏ nó là để Chúa Jêsus Christ làm Chúa. Tuy rằng thật khó để đấu tranh chống lại những tính cách tội lỗi mặc định có thể đã tồn tại trong chúng ta từ lâu, nhưng chúng ta phải loại bỏ chúng vì những điều đó không bao giờ tôn vinh Chúa Jêsus hay đem đến phước hạnh cho chúng ta.
Kính lạy Chúa. Tạ ơn Ngài vì Chúa Jêsus là Vua của muôn vua và Chúa của muôn chúa, và không ai, kể cả con, được quyền xem mình quan trọng hơn Ngài. Con xin lỗi Ngài khi con tự xem mình là người đặc biệt hoặc chấp nhận việc người khác cho rằng con đặc biệt. Xin giúp con nhớ rằng bởi vì Chúa Jêsus là Đấng Cứu Chuộc con, nên Ngài phải được tôn cao và con phải hạ xuống. Xin ban cho con niềm vui lớn khi con giới thiệu về Ngài cho bạn bè của con và cho cả thế giới. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 3:22-26 “Kế đó, Đức Chúa Jêsus đi với môn đồ đến đất…
Hỏi: Lúc cử hành Thánh lễ Báp-têm, chúng tôi đã xác quyết niềm tin bằng…
Kinh Thánh: Giăng 3:19-21 “Vả, sự đoán xét đó là như vầy: Sự sáng đã…
Kinh Thánh: Giăng 3:17-18 "Vả, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế gian,…
A-ghê là một trong những vị tiên tri hậu lưu đày cùng với Xa-cha-ri và…
Theo các nhà sử học, trong suốt khoảng 3.400 năm lịch sử có ghi chép…