Kinh Thánh: Mác 12:1
“Đức Chúa Jêsus khởi phán thí dụ cùng họ rằng: Một người kia trồng vườn nho, rào chung quanh, ở trong đào một cái hầm ép rượu, và dựng một cái tháp; đoạn, cho mấy người làm nghề trồng nho thuê, mà lìa bổn xứ.” (BTT)
Mọi người đều thích nghe kể chuyện. Câu chuyện ngụ ngôn về nông nghiệp này ở đất nước trồng nho đã trình bày một bức tranh quen thuộc: một vườn nho mới, một hầm ép trái nho để làm rượu, và một cái tháp để trú ẩn, cất trữ và canh chừng. Tất cả được thiết kế chỉn chu để kinh doanh thành công. Theo Lê-vi Ký 19:23-25, không nên thu hoạch nho trong ba năm đầu tiên mà phải cắt tỉa, để toàn bộ năng lượng của cây sẽ tập trung vào sự phát triển của cây nho, cho đến năm thứ tư, khi tất cả sản vật phải được dâng lên cho Chúa. Vụ thu hoạch thương mại đầu tiên sẽ là vào năm thứ năm. Cứ thế trong ba năm, người nông dân chấp nhận thua lỗ; và dâng trái nho làm của lễ cho Chúa vào năm tiếp theo. Những người làm thuê được mướn để chăm sóc vườn nho, chủ vườn trả mọi chi phí.
Đó là một hình ảnh về Y-sơ-ra-ên; cốt truyện dựa trên Ê-sai 5:1-7 nói về sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với dân sự vô tín của Ngài. Từ sau khi bị lưu đày, hơn ba năm lịch sử của Y-sơ-ra-ên đã không có kết quả thuộc linh. Đức Chúa Trời không còn tin tưởng dân sự Ngài hoặc ban cho họ những phước hạnh từ sự vâng lời (Giê-rê-mi 8:13). Thời kỳ Cựu Ước là để chuẩn bị cho cây nho Y-sơ-ra-ên sẵn sàng đón nhận Chúa Jêsus cùng với sự cứu rỗi, sự tha thứ của Ngài và lời hứa về sự tái sinh bởi Đức Thánh Linh. Các nhà lãnh đạo tôn giáo là những người làm thuê trong câu chuyện này. Họ có trách nhiệm chăm sóc đời sống thuộc linh của dân sự khi Đức Chúa Trời không trực tiếp hiện diện với họ. Thay vào đó, họ làm cho đền thờ trở thành một khu chợ kinh doanh (Mác 11:17), và họ cư xử như thể họ là người làm chủ vườn nho, thay vì chỉ là người được ủy thác.
Câu chuyện này cũng là hình ảnh của Chúa Jêsus, Đấng đã đến khẳng định vườn nho thuộc quyền của Chủ vườn. Câu chuyện cho thấy rõ ràng ai là Chủ thực sự của dân Y-sơ-ra-ên, và Con trai của Chủ sẽ “phó mạng sống của mình” như thế nào và sau đó hy sinh chính mình để cây nho có thể trở nên mạnh khỏe để đâm hoa kết trái. Chúa Jêsus mô tả chính Ngài là cây nho thật (Giăng 15:5) sẽ kết hợp các nhánh của dân ngoại cũng như người Do Thái, là tất cả những người muốn ở “trong Đấng Christ”, đó cũng là một định nghĩa về Cơ Đốc nhân.
Nhưng có một nguyên tắc cần xem xét. Chúng ta đã được Chúa giao cho điều gì để chăm sóc trong vai trò người bảo vệ hoặc người quản lý? Gia đình, của cải, thân thể và công việc của chúng ta… chúng ta đã bao giờ nghĩ những điều đó không thuộc về Chúa chưa? I Cô-rinh-tô 6:20 nhắc nhở chúng ta rằng tất cả những gì chúng ta có đều thuộc về Đức Chúa Trời, không chỉ bởi vì Ngài đã tạo ra chúng ta, mà còn vì chúng ta đã được chuộc mua với một giá rất đắt. Nếu tất cả những gì chúng ta có đều thuộc về Đức Chúa Trời, liệu việc chúng ta coi sóc những điều đó có tôn vinh Ngài không? Điều đó đặc biệt đúng đối với những ai tham gia chăm sóc vườn nho của Đức Chúa Trời. Vườn nho là của Chúa và phải được chăm sóc theo như Lời của Ngài, chỉ để làm vinh hiển Ngài mà thôi.
Lạy Đức Chúa Cha, con đã được Ngài tin tưởng giao phó rất nhiều. Xin tha thứ cho con vì đã không tôn kính Ngài như con nên làm. Xin giúp con có thái độ đúng để Ngài gặt hái kết quả từ cuộc đời của con và từ những người mà Ngài đã giao cho con chăm sóc. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…