Kinh Thánh: I Phi-e-rơ 2:9-10
9 Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài; 10 anh em ngày trước không phải là một dân, mà bây giờ là dân Đức Chúa Trời, trước không được thương xót, mà bây giờ được thương xót.
Câu gốc: “Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (câu 9).
Câu hỏi suy ngẫm:
-Tình trạng của một người trước và sau khi tin nhận Chúa Giê-xu như thế nào?
-Mục đích Đức Chúa Trời ban sự cứu rỗi cho một người là gì?
-Bạn nhận biết gì về sự cao trọng của sự cứu rỗi và bạn cần phải làm gì để hoàn thành mục đích của đời sống mình?
Thư I Phi-e-rơ được viết cho các tín hữu tản lạc khắp vùng Tiểu Á đang bị bắt bớ khốc liệt dưới thời Hoàng đế Nê-rô. Có thể đã có một số tín hữu đang dần thối lui vì những thử thách trăm bề vây phủ và sự sống họ bị đe dọa mỗi ngày. Nhưng tại đây, Sứ đồ Phi-e-rơ khích lệ họ rằng nguyên nhân dẫn đến sự bắt bớ tôn giáo là vì họ được cứu rỗi, đó chính là đặc ân lớn nhất họ nhận được.
Nếu không được cứu rỗi, tâm linh họ sẽ không có bất cứ niềm hy vọng nào vì họ không phải là dân của Đức Chúa Trời và không được thương xót (câu 10). Và nếu vậy, họ chắc chắn sẽ ở dưới cơn thịnh nộ kinh khiếp mà thôi (Rô-ma 5:8-9).Sự cứu rỗi chúng ta nhận được là một đặc ân, một sự ban cho, vì đó là sự “lựa chọn” của Đức Chúa Trời tùy theo ân sủng và lòng thương xót của Ngài.
Sự cứu rỗi đã đem đến cho chúng ta một tình trạng mới khi chuyển từ “nơi tối tăm” đến “nơi sáng láng lạ lùng”, từ một người ngoại bang không thuộc “dân thánh” mà trở nên “dân thuộc về Đức Chúa Trời”, và chúng ta được ban một địa vị mới, trở nên “thầy tế lễ nhà vua” (câu 9).Khi một người nhận được sự cứu rỗi không có nghĩa mọi sự đã đủ rồi vì sự cứu rỗi còn đem đến cho chúng ta một mục đích mới trong đời sống, đó là “rao giảng sự nhân đức” của Đức Chúa Trời. “Rao giảng sự nhân đức” có nghĩa là rao truyền các công việc lạ lùng, các mỹ đức, hay loan báo sự nhân từ của Đức Chúa Trời. Chúng ta được cứu để trở nên những người thờ phượng Đức Chúa Trời và chúc tụng sự vĩ đại cùng ân sủng diệu kỳ của Ngài.
Do đó, nếu chúng ta chưa bao giờ xem sự thờ phượng là mục đích cuối cùng của sự cứu rỗi thì chúng ta đang bỏ lỡ phần tốt nhất của sự cứu rỗi. Nơi của sự thờ phượng vui mừng là nơi của phước hạnh lớn nhất, là nơi của sự thông công phong phú nhất, và là nơi của sự viên mãn đích thực. Sự cứu rỗi sẽ không hoàn thành cho đến khi chúng ta ca ngợi Đức Chúa Trời về lòng thương xót của Ngài hằng ngày một cách say mê và chân thật. Chúng ta đã được chuộc bằng một giá rất cao vì mục đích này.
Bạn có nhận biết mình được cứu là để thờ phượng Đức Chúa Trời không?
Lạy Chúa, con tạ ơn Ngài về sự cứu rỗi mà Ngài ban cho con. Con xin phủ phục trước Chúa để chúc tán và suy tôn Danh Thánh của Ngài. Xin dùng cuộc đời và lời ca ngợi Chúa của con để rao truyền ân sủng lớn lao của Ngài.
● Đọc Kinh Thánh trong ba năm: I Sử Ký 3:17 – 4:23
—
Nguồn: Bài Học Kinh Thánh Hằng Ngày
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…