Kinh Thánh: Lu-ca 17:15-19
“Có một người trong bọn họ thấy mình đã được sạch, bèn trở lại, lớn tiếng khen ngợi Đức Chúa Trời; lại đến sấp mặt xuống đất, nơi chân Đức Chúa Jêsus, mà tạ ơn Ngài. Vả, người đó là người Sa-ma-ri. Đức Chúa Jêsus bèn cất tiếng phán rằng: Không phải mười người đều được sạch cả sao? Còn chín người kia ở đâu? Chỉ có người ngoại quốc nầy trở lại ngợi khen Đức Chúa Trời ư! Ngài lại phán rằng: Đứng dậy, đi; đức tin ngươi đã cứu ngươi.” (BTT)
Mười người mắc bệnh phung, một căn bệnh ngoài da dễ lây nhiễm, sống gần một ngôi làng trên ranh giới giữa xứ Ga-li-lê và Sa-ma-ri. Khi Chúa Jêsus đi qua gần đó, họ biết mình không được phép đến gần Ngài; vì vậy, họ kêu lớn từ xa xin Ngài thương xót họ (Lu-ca 17:11-13). Chúa Jêsus rất quan tâm đến họ. Ngài không chữa lành họ ngay lập tức nhưng bảo họ đi đến thầy tế lễ để khám nghiệm (Lu-ca 17:14). [Các thầy tế lễ đóng vai trò là quan chức y tế công và làm theo hướng dẫn cụ thể trong Lê-vi Ký 13:1-44 để quyết định xem da của họ bị nhiễm bệnh hay bình thường. Nếu họ bị nhiễm bệnh, họ phải tự cách ly khỏi xã hội. Vì vậy, họ phải sống trong những cộng đồng người phung bên ngoài làng mạc (Lê-vi Ký 13:45-46).]
Vì tin cậy Chúa Jêsus, họ vâng lời Ngài bằng cách đi đến thầy tế lễ; và họ đã được chữa lành. Thầy tế lễ sau đó xác nhận rằng họ không có bệnh truyền nhiễm và họ có thể hòa nhập xã hội và sinh hoạt thờ phượng Chúa. Chắc hẳn mười người đàn ông đó và gia đình của họ vui mừng biết bao, được đoàn tụ, được thờ phượng Chúa và có thể làm việc trở lại. Nhưng trong số mười người được chữa lành, chỉ có một người quay lại gặp Chúa Jêsus để “cảm ơn” (Lu-ca 17:15-19). Người đó biết rằng Chúa Jêsus đã chữa lành anh ta và cảm thấy phải bày tỏ lòng biết ơn. Người ấy sấp mình dưới chân Chúa để dâng lời tạ ơn và thờ phượng mà không giữ lại điều gì. Ban đầu, anh đã kêu xin sự thương xót, giờ đây anh lớn tiếng ngợi khen Ngài. Điều đó đã để lại ấn tượng mạnh mẽ đối với các môn đồ, bởi vì anh ta là người Sa-ma-ri.
Vào thời đó, người Sa-ma-ri bị coi là “người mắc bệnh phung về mặt tôn giáo”. Họ là những người lai tạp và thỏa hiệp về mặt tôn giáo. Họ không có quyền thờ phượng Chúa tại đền thờ và các nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái không có thời gian dành cho họ: họ nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng không quan tâm đến họ. Vì vậy, khi Chúa Jêsus chữa lành cho người đàn ông này, Đức Chúa Trời đã vượt qua mọi rào cản về lai lịch, hoàn cảnh và bệnh tật của anh ta để giải phóng anh ta, giúp anh ta thờ phượng Chúa với tất cả tấm lòng. Và Chúa Jêsus đã ban phước cho anh ta, vì chính Ngài là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm (Hê-bơ-rơ 4:14-16).
Lòng thương xót và ân điển của Chúa đến với chúng ta qua thập tự giá và sự phục sinh của Chúa Jêsus thật tuyệt vời; nhưng có bao giờ chúng ta biết ơn như người Sa-ma-ri đó không? Hay là chúng ta không nhận ra tội lỗi xấu xa của mình, mà cũng không nhận biết ân điển lớn lao của Ngài. Nhưng khi chúng ta hiểu được ý nghĩa của cả hai điều này cùng một lúc, thì tấm lòng chúng ta sẽ tràn ngập lời ngợi khen Chúa chân thành. Ma-ri, mẹ của Chúa Jêsus, đã trải qua niềm vui đó (Lu-ca 1:46-55); những người chăn chiên cũng vậy (Lu-ca 2:15-18), và cả những nhà thông thái (Ma-thi-ơ 2:9-11). Bất kể thời điểm nào trong năm, hãy dừng lại và suy nghĩ xem sự cứu rỗi được ban cho bạn thật vĩ đại biết bao (I Giăng 3:1-3) và hãy ngợi khen Đức Chúa Trời về tất cả những gì Đấng Christ đã làm cho bạn!
Lạy Đức Chúa Trời rất nhân từ và yêu thương. Cảm tạ Chúa về ân điển dư dật của Ngài đã thương xót con là một tội nhân, và chào đón con được đến thờ phượng Ngài như một công dân của vương quốc Chúa. Xin tha thứ cho con khi con quá mải mê với những suy nghĩ và hoạt động của riêng mình, đến nỗi không suy nghĩ về sự bất xứng của con với sự cứu rỗi lớn lao của Ngài. Xin tha thứ cho con khi con lạm dụng lòng tốt của Ngài và cho rằng con đã đạt được ngày hôm nay bằng chính nỗ lực, kỹ năng và trí tuệ của mình. Xin dạy con một lần nữa về điều kỳ diệu của ân điển thương xót mà Ngài dành cho con và giải phóng con khỏi mọi xiềng xích ngăn cản con đến với sự thờ phượng và tôn kính Ngài. Cảm tạ Ngài rất nhiều vì Chúa Jêsus Christ đã đến thế gian này để cứu con. Xin giúp con dâng lời ngợi khen Ngài bằng môi miệng và bằng sự phục vụ của con, không giữ lại điều gì mà không tôn cao Vua của các vua và Chúa của các chúa. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…