Kinh Thánh: Giăng 19:12-16
“Từ lúc đó, Phi-lát kiếm cách để tha Ngài; nhưng dân Giu-đa kêu lên rằng: Ví bằng quan tha người nầy, thì quan không phải là trung thần của Sê-sa; vì hễ ai tự xưng là vua, ấy là xướng lên nghịch cùng Sê-sa vậy! Phi-lát nghe lời đó, bèn dẫn Đức Chúa Jêsus ra ngoài, rồi ngồi trên tòa án, tại nơi gọi là Ba-vê, mà tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Ga-ba-tha. Vả, bấy giờ là ngày sắm sửa về lễ Vượt qua, độ chừng giờ thứ sáu. Phi-lát nói cùng dân Giu-đa rằng: Vua các ngươi kia kìa! Những người đó bèn kêu lên rằng: Hãy trừ hắn đi, trừ hắn đi! Đóng đinh hắn trên cây thập tự đi! Phi-lát nói với chúng rằng: Ta sẽ đóng đinh Vua các ngươi lên thập tự giá hay sao? Các thầy tế lễ cả thưa rằng: Chúng tôi không có vua khác, chỉ Sê-sa mà thôi. Người bèn giao Ngài cho chúng đặng đóng đinh trên thập tự giá. Vậy, chúng bắt Ngài và dẫn đi.” (BTT)
Phi-lát có quyền lực và tinh thần mạnh mẽ, nhưng ông cũng yếu đuối và sợ hãi. Ông lo lắng cho sự nghiệp, danh tiếng và mạng sống của mình. Điểm yếu nhất của ông là nỗi sợ bị Hoàng đế Sê-sa trừng phạt. Những lãnh đạo tôn giáo đã lợi dụng điều đó triệt để, đặc biệt khi họ nghe Chúa Jêsus nói với Phi-lát rằng Ngài là Vua của người Do Thái (Giăng 18:37). Họ chắc chắn không muốn Ngài làm Vua của mình; tuy nhiên, việc tự xưng là vua trên lãnh thổ của Sê-sa là tội phản nghịch, một tội đáng bị xử tử.
Tuy nhiên, Phi-lát cảm thấy bất an. Ông biết Chúa Jêsus vô tội; thậm chí vợ ông còn kể về một giấc mơ liên quan đến Chúa Jêsus, khuyên ông không nên dính líu đến Ngài, kẻo sẽ gặp rắc rối lớn (Ma-thi-ơ 27:19). Càng ngày càng bối rối trong lòng và bị áp lực từ những lãnh đạo tôn giáo muốn xử tử Chúa Jêsus, Phi-lát cố gắng thuyết phục họ chấp nhận thả Ngài. Tuy nhiên, cáo buộc tội phản nghịch lại được chấp nhận ở Rô-ma.
Quả là một giải pháp tuyệt vời. Nó hợp pháp theo luật Rô-ma và đạt được mục tiêu của các lãnh đạo tôn giáo là loại bỏ Chúa Jêsus. Họ sẽ tiếp tục duy trì quyền lực tôn giáo không bị thách thức, và người Rô-ma sẽ cảm thấy họ đã hợp tác trong việc vạch trần tội phản nghịch. Nhưng họ đã quên rằng Chúa là Vua của Y-sơ-ra-ên, và mưu đồ của họ đã phơi bày sự vô tín và tàn nhẫn của chính họ (Rô-ma 1:31-32). Tính cách yếu đuối về đạo đức của Phi-lát và phẩm chất yếu kém về tâm linh của họ đã gặp nhau ở cái chết của Chúa Jêsus, khiến họ mù lòa trước những hậu quả lâu dài.
Dù chúng ta có mạnh mẽ về thể chất hay tinh thần đến đâu, tất cả chúng ta đều có những điểm yếu chứa đựng dục vọng xấu xa. Rồi khi cơ hội đến, suy nghĩ có thể biến thành hành động, và sự cám dỗ của Sa-tan mang đến sự hủy diệt (Gia-cơ 1:14-15). Người khôn ngoan sẽ không khoe khoang về sức mạnh, mà thay vào đó sẽ nhận diện những điểm yếu dễ bị sự cám dỗ nhắm đến. Việc không nhận ra điểm yếu hoặc để nó bị lợi dụng là điều rất thiếu khôn ngoan.
Kính lạy Chúa Toàn Năng! Cảm ơn Chúa vì Ngài luôn đi trước mọi suy nghĩ của con người: Ngài không bất ngờ trước mưu đồ của kẻ ác chống lại Chúa Jêsus. Xin Chúa tha thứ cho con vì những lần con để điểm yếu của mình bị lợi dụng để đạt được dục vọng riêng, mà không quan tâm đến việc tôn vinh Ngài. Xin Chúa giúp con lớn mạnh khi con thực hành Lời Ngài mỗi ngày, bảo vệ những điểm yếu của con và giữ con khỏi sự kiêu ngạo ngu dại. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 19:25-27 "Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Jêsus, có…
Kinh Thánh: Giăng 19:23-24 "Quân lính đã đóng đinh Đức Chúa Jêsus trên thập tự…
Kinh Thánh: Giăng 19:19-22 "Phi-lát cũng sai làm một tấm bảng, rồi treo lên trên…
Kinh Thánh: Giăng 19:17-18 “Đức Chúa Jêsus vác thập tự giá mình, đi đến ngoài…
Kinh Thánh: Giăng 19:8-11 “Khi Phi-lát đã nghe lời đó, lại càng thêm sợ hãi…