Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 10:5-8
“Ấy đó là mười hai sứ đồ Đức Chúa Jêsus sai đi, và có truyền rằng: Đừng đi đến dân ngoại, cũng đừng vào một thành nào của dân Sa-ma-ri cả; song thà đi đến cùng những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên. Khi đi đường, hãy rao giảng rằng: Nước thiên đàng gần rồi. Hãy chữa lành kẻ đau, khiến sống kẻ chết, làm sạch kẻ phung, và trừ các quỉ. Các ngươi đã được lãnh không thì hãy cho không.” (BTT)
Chỉ còn ít thời gian. Chẳng bao lâu nữa Chúa Jêsus sẽ bị xét xử và bị đóng đinh: chức vụ trên đất của Ngài sẽ sớm kết thúc và các sứ đồ đã được đào tạo phải sẵn sàng đảm nhận vai trò sứ giả rao truyền Phúc Âm. Nhiệm vụ đầu tiên không có người giám sát ích lợi cho các sứ đồ và cho cả người nghe. Khi giao cho các sứ đồ mục tiêu thực hiện sứ mạng là người Do Thái mà thôi, Chúa Jêsus đã loại bỏ việc những vấn đề xuyên văn hoá gây trở ngại và có khả năng làm nản lòng các sứ đồ. Họ được sai đến những thành có người Y-sơ-ra-ên sinh sống; không vào thành của dân ngoại cũng không vào thành của người Sa-ma-ri. Mỗi người nam Do Thái đều có đủ hiểu biết về luật pháp để nhận ra các dấu lạ chữa lành và đuổi quỷ của Đấng Mết-si-a. Vì vậy, khi các sứ đồ vào trong các thành, được ban quyền năng để chữa lành kẻ đau, thì họ biết rằng Đấng Mết-si-a chẳng bao lâu sẽ đến. Mười hai sứ đồ rao giảng rõ ràng rằng Ngài đang ở với họ và muốn ban ân điển của Ngài cho đám đông dân chúng. Đó là sự huấn luyện tuyệt vời đối với các sứ đồ tập sự để chuẩn bị họ khi bắt đầu thành lập Hội Thánh đầu tiên.
Trong trường hợp họ bị cám dỗ trở nên kiêu ngạo, Chúa Jêsus nhắc họ rằng quyền năng chữa lành, thanh tẩy, trừ quỷ và làm cho người chết sống lại không đến từ họ, nhưng đến từ Ngài. Thật vậy, toàn bộ việc thực hành nhiệm vụ nầy không nhằm mục đích làm cho các môn đồ trở thành anh hùng nhưng để chỉ người ta đến với Chúa Jêsus và đặt niềm tin nơi Ngài. Các sứ đồ cần biết rằng họ đã nhận được quyền năng mà họ không bao giờ có thể tự tạo ra, để rao giảng trong Danh của Chúa Jêsus.
Sự kiêu ngạo dễ dàng đến với những người được Đức Chúa Trời sử dụng. Thật dễ bị cám dỗ cho rằng khả năng của chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt cho người khác. Đó là lời nói dối. Chúng ta chỉ có thể có ích lợi bởi vì Chúa đã ban cho chúng ta tình yêu thương, sự tha thứ, sự phục hồi – và những ân tứ thuộc linh một cách nhưng không. Vì vậy, thay vì nghĩ cách để chúng ta có thể nổi danh hoặc tăng thu nhập (như Giu-đa đã làm), chúng ta nên nhớ đặc ân được ở trong Đấng Christ và được phục vụ cho Vương quốc của Ngài. Hôm nay, hãy cho không người khác những gì Chúa đã cho bạn. Đó là cách Ngài đào tạo các đầy tớ của mình.
Lạy Chúa nhân từ, cảm ơn Ngài đã ban mọi thứ cho con: cuộc sống, sức khoẻ, sự cứu rỗi, những ân tứ thuộc linh và nhiều cơ hội để phục vụ Ngài. Con ăn năn vì đã kiêu ngạo nghĩ rằng chính kỹ năng hoặc tính cách của con giúp người khác thay đổi, trong khi điều tốt nhất con nên làm là trung tín và hết lòng sử dụng những gì Ngài đã ban cho con. Xin hãy giúp con thực hành việc dâng thời gian, tiền bạc và sự phục vụ của mình cho người khác trong Danh Chúa. Và xin giúp con vui lòng vì Chúa đã dùng con. Nguyện con luôn vui mừng vì mọi sự vinh hiển thuộc về Ngài. Trong danh Chúa Jêsus, Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 5:41-44 "Ta chẳng cầu vinh hiển bởi người ta mà đến đâu;…
Kinh Thánh: Giăng 5:37-40 "Chính Cha, là Đấng đã sai ta, cũng làm chứng về…
Kinh Thánh: Giăng 5:36 “Nhưng ta có một chứng lớn hơn chứng của Giăng; vì…
Kinh Thánh: Giăng 5:31-35 “Nếu ta tự mình làm chứng lấy, thì sự làm chứng…
Xin cho em hỏi: Trong nếp sống đạo có việc chúng ta phải đi ra…
Kinh Thánh: Giăng 5:28-30 “Chớ lấy điều đó làm lạ; vì giờ đến, khi mọi…