Kinh Thánh: Giăng 8:1-11
“Đức Chúa Jêsus lên trên núi Ô-li-ve. Nhưng đến tảng sáng, Ngài trở lại đền thờ; cả dân sự đều đến cùng Ngài, Ngài bèn ngồi dạy dỗ họ. Bấy giờ, các thầy thông giáo và các người Pha-ri-si dẫn lại cho Ngài một người đàn bà đã bị bắt đang khi phạm tội tà dâm; họ để người giữa đám đông, mà nói cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, người đàn bà nầy bị bắt quả tang về tội tà dâm. Vả, trong luật pháp Môi-se có truyền cho chúng ta rằng nên ném đá những hạng người như vậy; — còn thầy, thì nghĩ sao? Họ nói vậy để thử Ngài, hầu cho có thể kiện Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi nữa, thì Ngài ngước lên và phán rằng: Ai trong các ngươi là người vô tội, hãy trước nhứt ném đá vào người. Rồi Ngài lại cúi xuống cứ viết trên mặt đất. Khi chúng nghe lời đó, thì kế nhau mà đi ra, những người có tuổi đi trước; Đức Chúa Jêsus ở lại một mình với người đàn bà, người vẫn đương đứng chính giữa đó. Đức Chúa Jêsus bấy giờ lại ngước lên, không thấy ai hết, chỉ có người đàn bà, bèn phán rằng: Hỡi mụ kia, những kẻ cáo ngươi ở đâu? Không ai định tội ngươi sao? Người thưa rằng: Lạy Chúa, không ai hết. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa.” (BTT)
Dù phân đoạn Kinh Thánh Giăng 8:1-11 này không có trong hầu hết các bản chép tay cổ nhất của sách Phúc Âm Giăng, nhưng nó chứa đựng những nguyên tắc quan trọng của Đức Chúa Trời mà không được chép ở chỗ nào khác. Chắc chắn rằng các nhà lãnh đạo tôn giáo lúc ấy cố gắng gài Đức Chúa Jêsus nói điều gì đó trái với luật pháp, để họ có cớ bắt giữ và giết Ngài. Câu chuyện kể rằng họ kéo người đàn bà phạm tội tà dâm đến trước mặt Ngài khi Ngài đang giảng dạy. Đức Chúa Jêsus sẽ cho phép ném đá bà đến chết chăng?
Nhưng các nhân chứng đâu? Phục Truyền Luật Lệ Ký 19:15 đòi hỏi phải có ít nhất hai hoặc ba nhân chứng đồng lòng thì mới có thể buộc tội một ai đó. Phục Truyền Luật Lệ Ký 17:6-7 cũng cấm ném đá chỉ dựa vào lời khai của một người. Nếu có hai hoặc ba nhân chứng đồng lòng, họ phải là những người ném viên đá đầu tiên để khẳng định lương tâm mình trong sạch và lời chứng của họ là chân thật. Trong trường hợp phạm tội tà dâm, cả người nam và người nữ đều phải bị xử tử. Nhưng người nam đâu? Và các nhân chứng tận mắt đâu? Và đâu là lương tâm trong sạch?
Trong câu chuyện này, Đức Chúa Jêsus không dung túng tội tà dâm, cũng không nói rằng người đàn bà không nên bị ném đá. Ngài chỉ dò xét lương tâm của những kẻ tố cáo bà và bảo bà ăn năn. Đó vẫn là phương cách của Ngài ngày hôm nay. Ngài mong muốn tha thứ nhưng đòi hỏi chúng ta phải ăn năn; Ngài không chỉ mong muốn tha thứ mà còn dẫn chúng ta vào sự vâng phục, để chúng ta sống với lương tâm trong sạch. Ngài chưa bao giờ nói rằng tội lỗi được chấp nhận, nhưng cũng không dung thứ sự giả hình tôn giáo của những người bất tuân, không ăn năn, và lương tâm chai lì. Vậy nên, hôm nay, chúng ta cần suy gẫm về những nguyên tắc của giao ước ân điển và ăn năn bằng cách từ bỏ những thói quen tội lỗi.
Lạy Cha Thiên Thượng, Cảm tạ Ngài vì lòng thương xót và ân điển của Ngài. Con xin lỗi vì những lần con không xem tội lỗi là điều nghiêm trọng, mà lại quen sống với lương tâm bị vấy bẩn. Xin tha thứ cho con và giúp con quyết tâm từ bỏ mọi điều xúc phạm đến Ngài. Con cảm tạ ơn thương xót của Ngài. Nhân danh Đức Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 8:21-24 "Ngài lại phán cùng chúng rằng: Ta đi, các ngươi sẽ…
Kinh Thánh: Giăng 8:19-20 "Chúng thưa cùng Ngài rằng: Cha của thầy ở đâu? Đức…
Kinh Thánh: Giăng 8:13-18 "Những người Pha-ri-si nói: “Thầy tự làm chứng cho mình thì…
Kinh Thánh: Giăng 8:12 "Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: "Ta…
Kinh Thánh: Giăng 7:45-53 "Vậy bọn lính trở về cùng các thầy tế lễ cả…
Kinh Thánh: Giăng 7:40-44 "Trong đoàn dân có nhiều người nghe những lời đó, thì…