Kinh Thánh: Mác 12:35-37
“Đức Chúa Jêsus đương dạy dỗ trong đền thờ, bèn cất tiếng phán những lời nầy: Sao các thầy thông giáo nói Đấng Christ là con Đa-vít? Chính Đa-vít đã cảm Đức Thánh Linh mà nói rằng: Chúa phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên hữu ta, cho đến chừng nào ta để kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi. Vì chính Đa-vít xưng Ngài bằng Chúa, thì lẽ nào Ngài là con vua ấy? Đoàn dân đông vui lòng mà nghe Ngài.” (BTT)
Thật ấn tượng khi Chúa Jêsus vẫn tiếp tục giảng dạy cho đến thời điểm Ngài bị bắt và xét xử. Đây là lời dạy vô cùng quan trọng đối với các sứ đồ tập sự, “những lời cuối cùng” luôn khắc sâu vào ký ức. Khi đối mặt với sự tra hỏi của những người tố cáo, Chúa Jêsus đã khiến cho đám đông trở nên lúng túng. Ngài buộc họ phải suy nghĩ lại học thuyết của họ về danh tánh của Đấng Mết-si-a (Đấng Christ); nhưng Ngài biết rằng các môn đồ sẽ cần bài học này khi giảng dạy cho Hội Thánh đầu tiên. Họ nghĩ rằng Đấng Mết-si-a sẽ là nhà lãnh đạo đắc thắng, nhưng đồng thời cũng là con của Đa-vít… và do đó, Ngài sẽ là con của họ và phục vụ họ. Quan điểm này không sai (Ê-sai 9:5), nhưng vẫn chưa đầy đủ.
Vậy nên Chúa Jêsus đã làm rõ bằng câu hỏi: Nếu Thi thiên 110:1 gọi Đấng Christ là Chúa của Đa-vít, thì lẽ nào Ngài là con của Đa-vít? Chúng ta được biết Chúa Jêsus là con vua Đa-vít theo phả hệ loài người, nhưng Ngài cũng được lập làm Chúa của muôn vật. Điều quan trọng là các môn đồ hiểu được điều này trước khi bóng tối của đồi Sọ kéo đến. Đây là điều không dễ hiểu: Nếu Đấng Mết-si-a là con của Đa-vít (giả sử Ngài đến sau ông), thì làm thế nào mà Ngài cũng là Chúa và Chủ của ông (giả sử Đấng Mết-si-a có trước Đa-vít)?
Giăng Báp-tít đã giải quyết câu hỏi hóc búa này khi trả lời rằng mặc dù Chúa Jêsus đến sau ông, nhưng Ngài vốn trước ông. Trước ở đây bao gồm cả thứ tự địa vị lẫn thứ tự thời gian, bởi vì Con Đức Chúa Trời có trước mọi sự và là Đấng Tạo Hóa của muôn vật (Cô-lô-se 1:15-17). Chúng ta biết rằng các môn đồ đã hiểu được thông điệp, bởi vì sứ điệp Lễ Ngũ Tuần của Phi-e-rơ bao gồm những lời này: “Vậy, cả nhà Y-sơ-ra-ên khá biết chắc rằng Đức Chúa Trời đã tôn Jêsus nầy, mà các ngươi đã đóng đinh trên thập tự giá, làm Chúa và Đấng Christ.” (Công vụ 2:36). Không có Chúa Jêsus làm Chúa, thì sẽ không có Chủ trên sự chết hay Đấng Cứu Thế cho sự sống đời đời.
Chủ đề trọng tâm của Phúc Âm Mác vẫn là một câu hỏi vô cùng quan trọng ngày nay, rằng: “Chúa Jêsus là ai?” Nếu Ngài không phải là Chúa được Đức Chúa Trời lập nên, thì việc chúng ta tôn Ngài làm Chúa sẽ phạm tội thờ lạy hình tượng. Nhưng nếu Ngài là Chúa, thì Ngài có quyền để chúng ta vâng phục và thờ phượng Ngài! Phần lớn “những lời nói mềm mỏng” của Cơ Đốc nhân đều bỏ qua điểm chính này. Các cuộc trò chuyện về tôn giáo, Hội Thánh, chức thầy tế lễ, hoặc những việc suy đồi mà báo chí khai thác, tất cả những điều đó thường chỉ làm lãng phí thời gian. Hãy đặt ra câu hỏi then chốt: “Bạn nghĩ gì về Chúa Jêsus, Ngài là ai?” Điều đó sẽ dẫn dắt cuộc trò chuyện đến với trọng tâm của Phúc Âm và sự cứu rỗi cho những ai chịu lắng nghe!
Kính lạy Đức Chúa Cha. Tạ ơn Chúa vì Ngài đã lập Chúa Jêsus làm Chúa của muôn vật. Xin Chúa tha tội cho con vì những lúc con không tôn Chúa Jêsus làm Chúa. Xin giúp con dạn dĩ nói rằng Ngài là Chúa của con và giúp con có những cuộc trò chuyện đặt Chúa Jêsus làm trọng tâm với những ai chưa tin Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 1:35-39 "Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình;…
Kinh Thánh: Giăng 1:30-34 "Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người…
HỎI: Tại sao Chúa Giê-xu lại che giấu thân phận Đấng Messiah của mình trong…
Kinh Thánh: Giăng 1:29 "Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình,…
Kinh Thánh: Giăng 1:24-28 "Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si.…
Kinh Thánh: Giăng 1:19-23 "Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy…