Một bà mẹ có một con trai bị mù từ lúc mới ra đời. Bác sỹ dùng nhiều cách để chữa cho cháu nhưng cũng phải trãi qua nhiều lần phẩu thuật để cứu chữa đôi mắt của cháu. Rồi kết quả ngày tốt hơn khi cháu cảm nhận trong ánh sánh mờ mờ thấy được mọi vật xung quanh.
Ngày kia, Bác sỹ cho phép tháo băng bảo vệ mắt của cháu để cháu tập quen dần ánh sáng bên ngoài. Mẹ cháu dẫn cháu ra trước cửa nhà, tháo băng đeo bảo vệ mắt để con mình nhìn xem thế giới xung quanh lần đầu tiên khi được sáng mắt, Cháu vui quá la lên:
-Mẹ ơi, sao trước giờ mẹ không nói cho con biết sự bao la hùng vĩ của thiên nhiên và vẽ đẹp của bầu trời như nầy.
Mẹ đáp:
-Mẹ nhiều lần nói cho con nhưng con không sao hiểu được. Bây giờ con đã biết, nhìn thấy, hiểu và tận hưỡng vẽ đẹp mà Đức Chúa Trời dựng nên cho con người chúng ta.
Đứa trẻ mừng rỡ, ngắm xem những cảnh vật xung quanh mà Chúa dựng nên cho mọi người trong đó có chính em. Tạ Ơn Chúa.
Suy gẫm:
Cũng vậy, nếu muốn biết rõ vẽ đẹp của Thiên Đàng thì chính mỗi chúng ta phải được cứu, phải được Ngài mở mắt thuộc linh để chúng ta cũng như đứa trẻ luôn vui mừng để tận hưỡng Thiên Đàng trên đất nầy và cả trên Trời là nơi Chúa dành sẵn cho nhưng ai thuộc về Ngài.
Nguồn: Sưu tầm.
Kinh Thánh: Giăng 17:20-23 “Ấy chẳng những vì họ mà Con cầu xin thôi đâu,…
Kinh Thánh: Giăng 17:15-19 “Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin…
Kinh Thánh: Giăng 17:13-14 “Nhưng bây giờ Con về cùng Cha, và đương khi còn…
Kinh Thánh: Giăng 17:10-12 “Phàm mọi điều thuộc về Con tức là thuộc về Cha,…
Kinh Thánh: Giăng 17:9 “Con vì họ mà cầu nguyện; chẳng phải vì thế gian…
Kinh Thánh: Giăng 17:6-8 “Con đã tỏ danh Cha ra cho những người Cha giao…