Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Ra-háp – Người nữ đức tin

Từ xưa đến nay… vẫn có nhiều người nữ từng trải những đắng cay trong quá khứ làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại và xã hội cũng có những định kiến đối với phụ nữ sống bằng việc “bán phấn buôn hương”. Tuy nhiên, qua phần ký thuật từ những phần Kinh Thánh trên và sự xác nhận trong Hê-bơ-rơ 11:31 cho chúng ta thấy Ra-háp dù có lối sống không tốt trong quá khứ nhưng qua mọi việc bà làm thể hiện sự thay đổi từ trong suy nghĩ đến hành động dẫn đến những kết quả tốt đẹp không chỉ cho bà mà còn mang nguồn phước cho những người xung quanh bà nữa.
Vì vậy, chúng ta cùng suy gẫm về đời sống đức tin của Ra-háp để được nhắc nhở và khích lệ trên hành trình đức tin của chúng ta.

Sơ lược câu chuyện: Ra-háp làm nghề kỹ nữ trong ngôi nhà của bà trên tường thành Giê-ri-cô. Hai thám tử của Giô-suê đến và được bà giấu họ dưới những cây gai phơi trên mái nhà, hầu trốn thoát khỏi sự truy lùng của quân lính Giê-ri-cô. Những người rượt đuổi bị đánh lạc hướng, và sau đó Ra-háp đã thực hiện thỏa thuận với hai thám tử về việc ơn mà bà đã làm. Dù bà là một kỹ nữ, một người ngoại bang nhưng bà luôn quan tâm, nghe biết những điều đang xảy ra cho dân Y-sơ-ra-ên, nên bà nói:

Tôi biết: Giô suê 2:8-11
Đức Giê-hô-va đã ban cho các ông xứ nầy.
Đức Giê-hô-va đã khiến các ông vượt qua Biển đỏ như đi trên đất khô.
Đức Giê-hô-va ban cho các ông chiến thắng các vua Si-hôn và Óc, bên kia sông Giô-đanh.
Và những điều đó đã làm cho dân Ca-na-an kinh sợ, sờn lòng,… chẳng còn chút can đảm nào trước mặt các ông nữa… Quả thật, những điều Ra-háp nghe, biết là đúng: Đức Chúa Trời đã giải cứu dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi kiếp nô lệ tại Ê-díp-tô và ban xứ Ca-na-an cho họ là thật (Giô-suê 1), Ngài rẽ Biển đỏ cho dân Ngài đi qua là thật (Xuất Ê-díp-tô Ký 14:21-31), Chúa đã phó Óc là vua Ba-san và cả dân sự người vào tay dân Y-sơ-ra-ên (Phục 3). Những biến cố nầy đã làm rung chuyển dư luận thế giới lúc bấy giờ.
Anh chị em thân yêu! Kinh nghiệm của Ra-háp trong sự nhận biết Đức Chúa Trời quyền năng qua những việc Ngài đã làm trên dân Y-sơ-ra-ên khi xưa, có phải là trải nghiệm của chúng ta ngày nay không?

– Chúa đã giải cứu chúng ta ra khỏi ách nô lệ của tội lỗi, cho chúng ta được trở nên con dân Ngài và sẵn dành một Thiên đàng phước hạnh, một quê hương mới trên trời cho chúng ta. (I Phi-e-rơ 2:9, 10; Giăng 14:1-3)

– Chúa đưa chúng ta vượt qua Biển đỏ của khó khăn, thử thách, gian nguy, Ngài dẫn dắt chúng ta theo dấu chân của Ngài (Ê-sai 43:1-3)

– Chúa cũng ban cho chúng ta sự thắng hơn sự cám dỗ của xác thịt hay tư dục xấu xa nhờ ơn của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta (I Cô-rinh-tô 15: 57)

Tôi tin: Đức tin đến bởi sự người ta nghe (Rô-ma 10:17).
Bởi sự quan tâm, Ra-háp nghe biết những việc kỳ diệu Đức Chúa Trời đã thực hiện trên con dân Ngài, vì: Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia và ở dưới đất thấp nầy.
Thậy vậy, Đức Giê-hô-va phán: “Ta là Giê-hô-va không có Đấng nào khác, ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác. Hỡi các ngươi hết thảy ở các nơi đầu cùng đất, hãy nhìn xem ta và được cứu! Vì ta là Đức Chúa Trời, chẳng có Chúa nào khác.” (Ê-sai 45:5, 22)

Cảm tạ Chúa! Đấng chúng ta tin cậy, tôn thờ, kính yêu và phục vụ là Đấng Chân Thần, Hằng Sống, Quyền năng đời đời. Vì Đức Chúa Trời không dành riêng cho một dân tộc hay một xứ sở nào, nhưng Ngài là Chúa của cả muôn loài. Vậy chúng ta hãy hạ mình xuống tôn vinh Đức Chúa Trời là Đấng Rất Cao, cai trị trên muôn nước loài người, Ngài là Đấng đời đời, uy quyền Ngài mãi mãi.

Tôi thể hiện: Gia-cơ 2:24-26 “Kỹ nữ Ra-háp tiếp rước các sứ giả…Vả, xác chẳng có hồn thì chết, đức tin không có việc làm thì cũng chết như vậy”
Thật vậy, đức tin của Ra-háp là đức tin sống, được thể hiện bằng việc làm:

  • Tiếp rước các thám tử của dân Y-sơ-ra-ên (Giô-suê 2:1). Đây có phải là hành động quá liều lĩnh không? Thành Giê-ri-cô được bao bọc bởi một bức tường đôi với khoảng cách khá rộng, và nhà của Ra-háp ở ngay trên vách thành đó, chúng ta không biết bằng cách nào các thám tử gặp Ra-háp, và làm sao mà không bị phát hiện khi mà các quân lính canh giữ thành rất nghiêm nhặt. Nhưng Ra-háp vẫn nhận biết rõ việc mình đang làm; tiếp thám tử ngoại quốc, giấu trên mái nhà, họ là đại diện cho dân sự của Đức Chúa Trời nên bà tìm cách bảo vệ mạng sống cho họ… Nếu bị phát hiện, bà có thể bị bắt vì tội phản quốc. Bà vẫn chấp nhận! Vì vậy, việc bà làm thật là bởi đức tin.
    Tại đây, chúng ta thấy rõ và tin chắc rằng bởi sự tể trị của Đức Chúa Trời, Ngài đã đem các thám tử vào nhà Ra-háp chớ không là một nơi khác, vì Ngài đã thấy tấm lòng với đức tin của Ra-háp – một người hằng quan tâm đến danh Đức Giê-hô-va và công việc quyền năng Ngài đối với dân Y-sơ-ra-ên.
  • Lập một giao ước với hai thám tử (Giô-suê 2:12-14). Người có đức tin nơi Chúa thì luôn mang tâm tình giống Chúa: luôn yêu thương và mong muốn mọi người đều được cứu. (II Phi-e-rơ 3:9)
    Điều nầy được thể hiện rõ ràng trong Ra-háp, bà không chỉ thỏa lòng, bình an cho riêng mình khi nhận ơn thương xót và sự giải cứu của Chúa, nhưng bà nghĩ ngay đến gia đình, gia tộc, những người bà con, anh em họ hàng của bà cũng cần được bảo vệ an toàn và được giải cứu nữa.

Điều kiện kết ước:

  • Không để sự việc bị bại lộ (c.14).
  • Phải cột sợi dây chỉ điều nơi cửa sổ (c.18a).
  • Phải nhóm hiệp cha mẹ, anh em, hết thảy bà con trong nhà. (c.18b)
  • Nếu đi ra bên ngoài thì không được cứu (c.19).

Đối với chúng ta thì sao? Xin Chúa cho chúng ta luôn trung tín theo Chúa, không phản bội Ngài, không lừa dối Ngài, không hủy lời giao ước hứa nguyện của chúng ta với Chúa. Xin sự linh nghiệm bởi dòng huyết Chúa Jesus là dấu hiệu cứu chuộc mà gia đình chúng ta luôn bày tỏ. Xin hãy tận dụng thì giờ để cầu nguyện và nhóm hiệp người thân yêu vào trong gia đình của Chúa, trở thành những con cái yêu dấu của Đức Chúa Trời.

Giao ước được thực hiện: (Giô-suê 2:21, 6:22-25) Nhận biết chắc rằng đây là vấn đề thật quan trọng và cấp bách, nên ngay khi hai thám tử ra đi thì Ra-háp bèn cột sợi chỉ điều nơi cửa sổ. Vì là dấu hiệu để được bảo tồn sự sống cho cả nhà, nên bà không chậm trễ, cũng không nhờ ai đó làm giúp nhưng chính bà làm, bằng một cách cẩn thận trước khi làm những việc khác.

(Theo sự hỗ trợ từ Bà Mục sư Nguyễn Thế Hiển)

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn