Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 26:39-41
“Rồi Ngài bước tới một ít, sấp mặt xuống đất mà cầu nguyện rằng: Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha. Kế đó, Ngài trở lại với môn đồ, thấy đang ngủ, thì Ngài phán cùng Phi-e-rơ rằng: Thế thì các ngươi không tỉnh thức với ta trong một giờ được! Hãy thức canh và cầu nguyện, kẻo các ngươi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối.” (BTT)
Chúa Jêsus đã dẫn Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng vào vườn Ghết-sê-ma-nê trong đêm Lễ Vượt qua đó. Các môn đồ khác bị để lại ở cổng vào, còn ba sứ đồ thực tập này là những nhân chứng cho sự thương khó mà Chúa Jêsus phải trải qua. Ngài cũng muốn họ cầu nguyện hỗ trợ để ma quỷ không thắng thế. Khi Chúa Jêsus tiến sâu hơn vào bóng tối, ra khỏi ánh sáng của những ngọn đuốc lập lòe, Ngài cầu nguyện lớn tiếng với Cha Ngài.
Tiếng kêu cầu của Chúa Jêsus thật khẩn thiết. Ngài đang cầu xin rằng nếu có cách nào để tránh thập tự giá, thì chắc Đức Chúa Cha sẽ cho phép. Nhưng Ngài không tranh luận hay chỉ trích kế hoạch cứu rỗi thiên thượng mà Ngài đã đồng ý thực hiện. Đó chỉ là lời thỉnh cầu xin tránh sự đau khổ, nhưng Ngài xin điều đó theo ý muốn Cha. Nỗi đau quá lớn ở phía trước bao gồm sự chia cắt đời đời trong Ba Ngôi. Nỗi thống khổ đang hành hạ Ngài theo nghĩa đen, nhưng Chúa Jêsus không đưa ra quyết định riêng về sứ mệnh cứu rỗi: mặc dù chắn hẳn đó là một sự cám dỗ, nhưng Ngài vẫn kiên quyết không vượt quyền Cha Ngài.
Ba người, cách đó vài mét, đáng lý ra phải cầu nguyện. Nhưng họ đã sớm nằm ngủ. Đó là một ngày dài và đầy cảm xúc. Họ đã kiệt sức và sợ hãi, vì vậy họ không muốn tham gia trận chiến thuộc linh. Họ có thể làm gì để giúp Chúa Jêsus? Mặc dù trận chiến chủ yếu là của Ngài, nhưng họ cũng sẽ phải đối mặt với sự cám dỗ nghiêm trọng là từ bỏ hoặc chối Chúa. Há họ không cần cầu nguyện để có sức mạnh và sự khôn ngoan, sự sáng suốt và mạnh mẽ sao? Nếu có, liệu họ có bỏ Chúa Jêsus và Phi-e-rơ có chối Chúa không?
Thường thì những bài học hay nhất được rút ra sau những thất bại lớn nhất. Các môn đồ đã rất thất vọng về Chúa Jêsus vào đêm đó, nhưng trong những năm về sau, họ nhớ lại rằng Chúa Jêsus đã bảo họ thức canh và cầu nguyện, nếu không sẽ rơi vào bẫy của Sa-tan. Sau Lễ Ngũ Tuần, Hội Thánh học cách cầu nguyện như thể cuộc sống của họ phụ thuộc vào sự cầu nguyện – và họ thường làm như vậy. Họ cầu nguyện khi thờ phượng, khi bị bắt bớ và khi phải đưa ra những quyết định thực tế. Họ biết rằng nếu họ không làm mọi điều theo ý Đức Chúa Trời, Sa-tan sẽ tìm cách vô hiệu hóa Phúc Âm và làm giảm uy tín của sứ điệp: thay vì phục vụ Chúa, họ sẽ chống lại Ngài. Vì vậy, hãy luôn cảnh giác, hiểm hoạ thuộc linh luôn chực chờ: hãy tiếp tục cầu nguyện, khi chúng ta giao phó mình cho Chúa thì chúng ta sẽ được bảo vệ.
Lạy Đức Chúa Trời quyền năng và đầy ân điển, con cảm ơn Ngài đã nghe tiếng kêu cầu của dân sự Ngài và đáp lời họ, như Ngài đã luôn nhậm lời cầu nguyện của Chúa Jêsus. Xin tha thứ cho sự lười biếng và vô kỷ luật của con khi không ưu tiên cho sự cầu nguyện, khi Ngài ra lệnh cho dân sự phải nói với Ngài về mọi điều. Xin giúp con luôn tỉnh táo, và xin cho con sức lực để chống lại cám dỗ khi con trình dâng lên Ngài mọi điều của cuộc sống con và đáp ứng những điều Ngài phán với con. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work