HỎI: Dịch bệnh đang hoành hành trên đất nước Việt Nam và cả thế giới. Vậy tại sao Chúa lại cho phép dịch bệnh xảy ra và nhiều con cái Chúa vẫn bị bệnh? Kinh Thánh nói gì về điều này?
TRẢ LỜI: Hàng triệu người trên thế giới cả Cơ Đốc nhân lẫn người chưa tin Chúa ngay bây giờ đang chịu đựng đại dịch Cô-vít -19. Nhiều người đối diện sự khó khăn trong cuộc sống vì tình trạng sa sút kinh tế, vì thiếu hụt tài chánh và vì những lý do khác. Thậm chí nhiều người đau buồn vì mất người thân yêu hoặc chính bản thân chúng ta đau ốm và sợ hãi liệu chúng ta có sống sót hay không khi nghe thấy, đọc thấy, và xem thấy ngày càng có nhiều người, kể cả con cái Chúa nhiễm bệnh và mạng sống dường như bị đe dọa. Tất nhiên, kinh nghiệm đau buồn, chịu khổ không có gì mới mẻ. Vì vậy, bất cứ khi nào chúng ta chịu đau khổ vì nhiễm bệnh hay vì bất cứ điều gì chúng ta cần người khác yêu thương và chăm sóc. Chúng ta cần hiểu biết về Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa mà chúng ta đang thờ phượng và kính mến. Ngài là Đức Chúa Trời đang nắm quyền tể trị muôn vật và mọi sự xảy ra trong thế giới nầy. “Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời vô cùng! A-men” (Rô-ma 11: 36). Chính Chúa cũng là Đấng luôn yêu thương và chăm sóc con cái Ngài trong mọi hoàn cảnh.
** Để hiểu được vấn đề tại sao Chúa lại cho phép dịch bệnh xảy ra và nhiều con cái Chúa vẫn bị bệnh, thì chúng ta cần nắm vững lẽ thật Thánh Kinh.
(1) Ngay từ ban đầu, Đức Chúa Trời tạo dựng thế giới nầy rất rất tốt lành. Thế nhưng, từ sau khi tổ phụ loài người sa ngã, phạm tội nghịch cùng Đức Chúa Trời, cả muôn vật đều sa ngã, bị biến dạng, và bị hư hoại do hậu quả của tội lỗi kể cả bệnh tật, dịch lệ, tai ương, đói kém, chiến tranh…vv… (xem Sáng thế ký 3 và Rôma 5: 12). Tội lỗi không những ảnh hưởng đến cá nhân chúng ta mà còn ảnh hưởng đến muôn vật kể cả mọi cơ chế xã hội, mọi lãnh vực của cuộc sống. Không chỉ con người chịu đau khổ mà tất cả tạo vật đều than thở và quặn thắt cho đến ngày nay (Rô-ma 8: 20-22).
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta có niềm hy vọng nơi Đức Chúa Giê-xu Christ, Đấng Cứu Thế của nhân loại và cõi tạo vật Ngài dựng nên. Khi Chúa Giê-xu trở lại thế giới nầy, thì muôn vật đổi mới (Ma-thi-ơ 19: 28), và sẽ có trời mới đất mới (Khải huyền 21: 1-2; 2 Phi-e-rơ 3: 13). Đây là lúc “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa” (Khải huyền 21: 4a; xem thêm Ê-sai 25: 6-8). Bất cứ ai tin Chúa Giê-xu là Chúa và Chủ cuộc đời mình đều trông đợi điều nầy với niềm hy vọng. Thế nhưng, cho đến lúc đó, Cơ Đốc nhân chúng ta sống trong thế giới nầy không được miễn trừ với bệnh tật, dịch lệ, chiến tranh, chết chóc. Sứ đồ Phao-lô bởi sự cảm thúc của Đức Thánh Linh nói với Cơ Đốc nhân qua nhiều thế kỷ rằng “Những sự cám dỗ đến cho anh em, chẳng có sự nào quá sức loài người. Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị cám dỗ quá sức mình đâu; nhưng trong sự cám dỗ, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được” I Cô-rinh-tô 10: 13).
(2) Trong trường hợp hiện nay, khi dịch bệnh lan tràn không những cho người không công bình mà còn cho cả người công bình, chúng ta có nhiều câu hỏi tại sao? tại sao? và tại sao? Và rồi chúng ta đặt câu hỏi vì sao Chúa lại cho phép dịch bệnh xảy ra và nhiều con cái Chúa vẫn bị bệnh?
Từ ánh sáng Lời Kinh Thánh, chúng ta biết sự sống là tặng phẩm từ Đấng Tạo hóa (Ê-sai 42: 5; Công vụ 17: 25). Chúng ta biết chỉ một mình Đức Chúa Trời có quyền và năng quyền ban sự sống và cất lấy sự sống theo sự khôn ngoan và kế hoạch của Ngài (Gióp 2: 10). Chúng ta biết rằng đời sống ngắn ngủi và có những đau khổ, kết thúc trong sự chết và sự đoán phạt về cách chúng ta sống như thế nào (theo Hê-bơ-rơ 9: 27). Tuổi thọ của chúng ta dài hay ngắn đều được Đức Chúa Trời kiểm soát (Ma-thi-ơ 10: 29). Ngay cả những người sống lâu nhất cũng “giống như hơi thở, đời người như bóng bay qua” (Thi thiên 144: 4). Vậy, mục đích của Đức Chúa Trời cho phép dịch bệnh xảy ra và nhiều con cái Chúa vẫn bị bệnh là gì? Nếu không quá giáo điều, thì nói chung chúng ta biết rằng một trong những mục đích của Đức Chúa Trời trong sự thử thách, hoạn nạn là để nhân loại xoay hướng về Ngài, trở về với Đấng Tạo Hóa, là Chúa Cứu Thế. Thật ra, hàng triệu người, tín hữu cũng như thân hữu đều hỏi câu hỏi nầy: “Tại sao Chúa lại cho phép dịch bệnh xảy ra và nhiều con cái Chúa vẫn bị bệnh?” Điều nầy chứng tỏ Đức Chúa Trời ở trong tiềm thức của họ. Đức Chúa Trời mong muốn mọi người khẩn thiết tìm kiếm Ngài thì sẽ tìm thấy Ngài, đồng thời khám phá rằng Chúa thật sự ở gần chúng ta (Giê-rê-mi 29: 13; Công vụ 17: 27-28). Đức Chúa Trời mong muốn chúng ta nhận biết những yếu đuối và nhu cầu của mình là cần Chúa để chúng ta tin cậy nơi Ngài (2 Cô-rinh-tô 12: 9). Đức Chúa Trời mong muốn con người kính sợ Ngài (Châm ngôn 9: 10), để yêu kính Chúa hơn mạng sống mình (Ma-thi-ơ 10: 37; Giăng 12: 25), và để bày tỏ tình yêu và lòng biết ơn đối với Cứu Chúa Giê-xu Christ bằng cách yêu thương và giúp đỡ đồng loại, đặc biệt trong hoạn nạn, đau khổ như trong đại dịch hiện nay (xem Rô-ma 15: 1; Gia-cơ 2: 14-17). Đức Chúa Trời muốn thay đổi điều chúng ta tập trung và yêu thích từ thế giới rối ren, tạm thời nầy mà hướng đến nhà đời đời trên trời của chúng ta (Cô-lô-se 3: 1-2; Hê-bơ-rơ 12: 1-2). Cũng vậy, thời kỳ dịch bệnh như hiện nay là động lực hàng đầu để chúng ta tích trữ của cải ở thiên đàng hơn là bám víu của cải ở đất (Mat. 6: 19-20; Cô-lô-se 3: 1-3), và trở thành người quản gia trung tín những phước hạnh mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta trong đời nầy (Luca 16: 11; Mat. 25: 14-30). Vì vậy, Đức Chúa Trời muốn chúng ta tin cậy Ngài tuyệt đối, vì biết rằng kỳ mạng của chúng ta trong tay Chúa (Thi thiên 31: 15).
(3) Cuối cùng, chính những nguy hiểm của dịch bệnh và tai ương khiến con người hướng đến Đấng Cứu Thế của nhân loại, chứ không phải sức khỏe và tài sản (xem Mác 2: 27). Chính hoạn nạn, khổ đau thức tỉnh chúng ta nhận biết nhu cầu thật của mình chính là cần Đức Chúa Trời, Đấng nắm quyền tể trị muôn vật và mọi sự xảy ra trong thế giới nầy. Mọi người đều đối diện hoạn nạn, sự chết và số phận đời đời. Dù nếu chúng ta có miễn nhiễm Co-vid-19 hay vi-rút cô-rô-na, thì chúng ta cũng không thể trốn khỏi hoạn nạn, khó khăn trong thế gian nầy. Điều tốt nhất cho chúng ta trong bất cứ hoàn cảnh nào, đó là tìm kiếm Đức Chúa Trời: “Phước cho những người gìn giữ chứng cớ Ngài, và hết lòng tìm cầu Ngài” (Thi thiên 119: 2).
Nói tóm lại, khi dịch bệnh lan tràn, thì đó là hậu quả của thế giới sa ngã, của thể xác yếu ớt, hư nát và những lựa chọn cách sống. Mặc dù từ Lời Kinh Thánh, chúng ta biết Chúa muốn con cái Chúa có sức khỏe tốt (3 Giăng 2), nhưng mọi bệnh tật, dịch bệnh đều được Đức Chúa Trời cho phép xảy ra vì mục đích của Ngài dù chúng ta có hiểu hay không. Dẫu dịch bệnh là hậu quả do loài người sa ngã phạm tội, nhưng Đức Chúa Trời đang tể trị và có quyền năng để làm điều tốt cho con cái Ngài và cho sự vinh hiển của Ngài (xem Rô-ma 8: 28). Thật vậy, đối với Cơ Đốc nhân dù là mục sư, truyền đạo hay tín đồ chịu đựng bệnh tật, dịch bệnh hay tai nạn nào trong đời nầy, thì chúng ta có thể làm vinh hiển Đức Chúa Trời qua hoạn nạn bằng cách thuận phục ý muốn tốt lành của Đức Chúa Trời trên đời sống chúng ta ngay bây giờ và tại đây. Rồi ngay kia, khi Đức Chúa Giê-xu Christ quang lâm, mọi thắc mắc tại sao của chúng ta sẽ được trả lời hoàn toàn chính xác, vì “những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật pháp nầy” (Phục truyền 29: 29). Xin Đức Thánh Linh khích lệ mỗi tín nhân chúng ta trong Lời Chúa. Muốn thật hết lòng!
(Theo sự hỗ trợ của cô TĐ. Lê Thị Lệ Thanh)