HỎI:Đánh bạc, chơi bài có phải là tội không? Tín hữu Tin Lành có thái độ như thế nào đối với vấn đề nầy?
Một trong những tệ nạn xã hội ở Việt nam và nhiều nơi trên thế giới là vấn nạn cờ bạc. Trong các lễ hội, đặc biệt dịp Tết Nguyên Đán, người dân Việt nam thường tụ tập ở nhà riêng hoặc trong xóm để đánh bạc, chơi bài. Một số người cho rằng đó là trò tiêu khiển. Một số khác thì nghĩ rằng đánh bạc, chơi bài là cơ hội, vận may để kiếm tiền mà không cần phải làm việc. Dù là lý do gì đi chăng nữa, đánh bạc, chơi bài dần dần trở thành thói hư tật xấu, gây ra không biết bao nhiêu hệ luỵ khiến cuộc sống gia đình tan nát, ảnh hưởng đến trật tự và an ninh xã hội. Vì vậy, đánh bạc, chơi bài là tội trước mặt Đức Chúa Trời.
1. Kinh Thánh nói gì về việc đánh bạc, chơi bài?
Không có chỗ nào trong Kinh Thánh tuyên bố trực tiếp rằng: “Ngươi chớ đánh bạc, chơi bài.” Nếu chúng ta tra từ “đánh bạc” và “chơi bài” trong Thánh Kinh phù dẫn, thì chúng ta cũng không tìm thấy những từ liệu nầy. Thế nhưng, một số người muốn bào chữa việc đánh bạc, chơi bài bằng cách xem chúng là bản sao hiện đại của việc bắt thăm. Họ nói rằng bắt thăm là một dạng thức của đánh bạc và được thực hiện trong Kinh Thánh, và do đó, cho rằng đánh bạc, chơi bài không có vấn đề gì. Chúng ta hãy xem xét vấn đề bắt thăm trong Kinh Thánh. Chẳng hạn, trong Cựu Ước, dân Y-sơ-ra-ên sử dụng việc bắt thăm để quyết định ý muốn thiên thượng, để phân chia sản nghiệp hoặc để đưa ra những quyết định (tham chiếu Lê-vi-ký 16:8; Dân-số-ký 26:55;33:54; Nê-hê-mi 10:34). Cũng trong Cựu Ước, những cái thăm được bắt để xác định Giô-na, là người gây nên bão tố trong Giô-na 1. Chúng ta nhớ các thuỷ thủ cố gắng quyết định ai phải chịu trách nhiệm về cơn bão đó? Họ đã bắt thăm và cái thăm trúng nhằm Giô-na. Cái thăm được sử dụng để chọn Sau-lơ làm vua trong I Sa-mu-ên 10. Và nhiều chỗ khác trong Cựu Ước đề cập đến việc bắt thăm. Trong Tân Ước, những cái thăm được sử dụng để chọn Ma-thia thay thế cho Giu-đa, và điều nầy được ký thuật trong Công vụ các sứ đồ 1:20-26. Tuy nhiên, “người ta rút thăm trong vạt áo, nhưng mọi quyết định đến từ Đức Giê-hô-va” (Châm 16:33-TTHĐ). Chính quyền tể trị của Đức Chúa Trời quyết định cái vị trí của cái thăm đó. Vì vậy, không có số mệnh, không có cơ hội, cũng không có may mắn khi sử dụng những cái thăm trong Kinh Thánh. Hơn nữa, sau Lễ Ngũ Tuần, việc bắt thăm không hề được sử dụng như là phương tiện quyết định ý muốn của Chúa nữa. Đức Chúa Trời đã sai Đức Thánh Linh đến, và ban cho chúng ta Lời thành văn của Ngài là nguồn Ý muốn của Chúa. Tập tục bắt thăm không cần thiết nữa. Tuy nhiên, một điều rõ ràng là bắt thăm không phải là đánh bạc, và tập tục đánh bạc cũng không được bào chữa theo bất cứ phương cách nào từ việc sử dụng bắt thăm trong Kinh Thánh. Chẳng hạn, những tên lính bắt thăm để chia nhau áo xống của Chúa Jêsus tại chân thập tự giá (Mat. 27:35-37). Đó không phải là đánh bạc bởi vì không ai phải trả tiền để chơi hết. Không tên lính nào mạo hiểm và cũng không giành được lợi thế do sự thua thiệt của một ai đó trong cuộc chơi. Không ai thắng thế do người khác trả tiền phí tổn trong việc quyết định ai lấy áo xống hết. Vì vậy, để hiểu được tình trạng trái đạo đức và tội lỗi của việc đánh bạc, chơi bài, tín hữu Tin Lành cần nắm vững một số nguyên tắc Kinh Thánh.
2. Những nguyên tắc Thánh Kinh liên quan đến việc đánh bạc, chơi bài
Có những nguyên tắc Kinh Thánh cho thấy tại sao đánh bạc, chơi bài là sai trái, là có tội.
Thứ nhất, thói hư tật xấu nầy phủ nhận sự thực hữu của Đức Chúa Trời quyền năng bằng cách khẳng định sự tồn tại của vận may và cơ hội. Thật ra, chẳng có điều gì trong cuộc sống kể cả đánh bạc, chơi bài xảy ra cách tình cờ, và rồi cho đó là vận may để kiếm tiền. Tiên tri Ê-sai được cảm thúc bởi Đức Thánh Linh ghi lại: “Còn các ngươi, những kẻ đã từ bỏ Đức Giê-hô-va, và quên núi thánh Ta; Là kẻ dọn bàn cho thần Vận May, và rót đầy rượu pha cho thần Định Mệnh; Ta sẽ định cho các ngươi phải bị gươm đao. Tất cả các ngươi đều phải cúi xuống để bị giết;” (Ê-sai 65:11-12a-TTHĐ). Trong ánh sáng Lời Chúa, dọn bàn ở đây có nghĩa là đem thức ăn đến cho thần tượng. Rót đầy rượu pha có nghĩa là mang rượu đến cho thần tượng. Dân Y-sơ-ra-ên trong thời tiên tri Ê-sai thờ hai thần tượng nầy – Vận May và Định Mệnh. Hơn nữa, từ liệu vận may được dịch trong nguyên ngữ Hy-bá-lai là גָּד gad, có nghĩa là vận may. Trong khi đó, từ liệu định mệnh trong Hy-bá-lai dịch là מְנִי meni, có nghĩa là vận rủi. Vì vậy, dân Y-sơ-ra-ên thờ lạy thần tượng của vận may và vận rủi. Đức tin nơi vận may và đức tin nơi Đức Chúa Trời hoàn toàn loại trừ nhau. Vì vậy, sự đoán phạt giáng trên những ai thờ lạy các thần tượng giả của vận may (Ê-sai 65:12a). Đức Chúa Trời chúng ta đang thờ phượng và phục vụ là Đức Chúa Trời quyền năng, Đấng đang tể trị muôn vật, kể cả vận may, cơ hội và sự sống của chúng ta. Thờ lạy thần tượng là điều gớm ghiếc trước mặt Chúa. Tin vào vận may và cơ hội là tội thờ thần tượng. Bất cứ điều gì chúng ta có không phải là tình cờ, mà đều đến từ Đức Chúa Trời.
Thứ hai, đánh bạc, chơi bài không quản lý tốt điều Đức Chúa Trời ban cho chúng ta. Kinh Thánh dạy chúng ta biết điểm mấu chốt của vấn đề nầy là “Đất và muôn vật trên đất, thế giới và những người ở trong đó đều thuộc về Đức Giê-hô-va” (Thi 24:1-TTHĐ). Mọi thứ trong cả vũ trụ nầy thuộc về Đức Chúa Trời, chứ không phải về chúng ta, và tất cả đều được sử dụng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Thật vậy, sứ đồ Phao-lô khẳng định lẽ thật nầy: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm” (I Cô 10:31). Như vậy, tín hữu Tin Lành nhất định không thể đánh bạc, chơi bài. Chúng ta không thể đem của lễ và cúi đầu trước thần vận may hay vận rủi hay cơ hội và rồi mong đợi trở thành người quản trị tốt vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Mọi người đánh bạc, chơi bài thường đánh mất tiền bạc, lãng phí thì giờ, và như vậy không thể quản lý tốt thì giờ và tiền bạc Chúa ban.
Thứ ba, đánh bạc, chơi bài là do tội ham muốn cái gì thuộc về người khác. Nói cụ thể, đánh bạc, chơi bài trực tiếp vi phạm điều răn thứ mười (Xuất 20:17; Phục 5:21), là tội tham lam nuôi dưỡng lòng ham muốn những gì thuộc về người khác, và không thoả lòng với sự chu cấp của Đức Chúa Trời.Và chót hết, đánh bạc, chơi bài tìm kiếm lợi lộc từ sự thua thiệt của người khác. Điều nầy vi phạm điều răn thứ tám (Xuất 20:15) vì cuối cùng, đánh bạc, chơi bài là ăn cắp. Lấy tiền từ người khác, tước lấy tài nguyên của gia đình, tăng khoản nợ nần, dẫn đến nghèo khổ, và rồi dẫn đến tự tử chung quy là tội ăn cắp.
Nói tóm lại, đánh bạc, chơi bài đầy sức cám dỗ khiến người ta hạ thấp đạo đức làm việc chăm chỉ và phạm nhiều tội – thờ thần tượng, không quản trị tốt, tham lam, và ăn cắp. Một khi tín hữu Tin Lành nắm được những nguyên tắc trên, thì sẽ nói “Không” với việc đánh bạc, chơi bài. Sứ đồ Phao-lô ghi rõ sự tự do Cơ Đốc như vầy: “Tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều có ích. Tôi được phép làm mọi sự, nhưng không làm nô lệ cho bất cứ điều gì” (I Cô 6:12-TTHĐ). Xin Chúa Thánh Linh giúp tín nhân chúng ta hiểu rõ những vấn đề liên quan đến đạo đức Cơ Đốc. Muốn thật hết lòng!
(Lược dịch từ gracetoyou)