Kinh Thánh: Lu-ca 9:37-42
“Bữa sau, khi Chúa cùng môn đồ từ núi xuống, có đoàn dân đông đến đón rước Ngài. Một người trong đám đông kêu lên rằng: Lạy thầy, xin thầy đoái đến con trai tôi, vì là con một tôi. Một quỷ ám nó, thình lình kêu la; quỷ vật vã nó dữ tợn, làm cho sôi bọt miếng, mình mẩy nát hết, rồi mới ra khỏi. Tôi đã xin môn đồ thầy đuổi quỷ đó, nhưng họ đuổi không được. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và bội nghịch kia, ta ở với các ngươi và nhịn các ngươi cho đến chừng nào? Hãy đem con của ngươi lại đây. Đứa con trai vừa lại gần, quỷ xô nó nhào xuống đất, và vật vã dữ tợn. Song Đức Chúa Jêsus quở nặng tà ma, chữa lành con trẻ ấy, và giao lại cho cha nó.” (BTT)
Sau trải nghiệm hóa hình (Lu-ca 9:28-36), Chúa Jêsus cùng với Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đi xuống núi. Chín môn đồ khác đang đợi họ, xung quanh là một đám đông muốn gặp Chúa Jêsus. Một người đàn ông đã đến trong cơn tuyệt vọng vì đứa con duy nhất của ông thường bị quỷ ám, co giật và liên tục gặp nguy hiểm. Khi Chúa Jêsus không có ở đó, các môn đồ đã không giải quyết được vấn đề; họ bất lực.
Đối mặt với bệnh tật và sự giam cầm của Sa-tan đối với cậu bé, các môn đồ không thể làm gì được. Dù chỉ một vài tuần trước đó, họ đã chữa lành người bệnh và đuổi quỷ khi Chúa Jêsus sai họ ra đi thẩm quyền của Ngài (Lu-ca 9:1-2). Có lẽ họ nghĩ rằng giờ đây họ có đủ quyền phép để làm công việc của Đức Chúa Trời mà không cần Chúa Jêsus. Rõ ràng từ lời khiển trách của Chúa Jêsus, chúng ta thấy rằng họ không thực sự tin vào Ngài hoặc mối liên hệ với Ngài, và họ cũng đã không cầu nguyện (Mác 9:29). Họ nghĩ rằng có thể đuổi quỷ dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ. Nhưng họ không có thẩm quyền từ Chúa Jêsus.
Cho dù các môn đồ có nói gì với tà ma thì cũng không đuổi được nó, và người cha bắt đầu mất kiên nhẫn. Thế nên, ông ắt hẳn đã cảm thấy nhẹ nhõm biết bao khi thấy Chúa Jêsus xuống núi gặp đoàn dân. Chính sự hiện diện của Ngài làm cho ma quỷ bộc lộ rõ sự thù địch của nó với Chúa Jêsus, và nó xô đứa trẻ ngã nhào xuống đất. Trước tiên, Chúa Jêsus khiển trách các môn đồ vì họ thiếu đức tin (Ma-thi-ơ 8:26) và hành động mà không có thẩm quyền. Sau đó, Chúa Jêsus thể hiện quyền tối cao của Ngài đối với Sa-tan, kẻ đã phải ra khỏi cậu bé khi Chúa Jêsus quở trách nó và chữa lành cậu bé (Mác 9:14-29).
Ngày nay, nhiều người không biết phải đi đâu khi có họ có những nan đề và nỗi đau. Bạn có thể mong đợi những người có nhu cầu đến nhà thờ hoặc đến với các Cơ đốc nhân tại nơi làm việc, và họ đã đến! Nhưng sau đó, chuyện gì sẽ xảy ra? Nhiệm vụ của chúng ta là: nói cho họ biết rằng Đấng Christ có quyền năng đánh bại Sa-tan và mọi việc làm xấu xa của nó; và cùng làm việc với Chúa Jêsus để đem ân điển của Ngài đến cho tất cả những người thuận phục Ngài. Nhưng công việc đó đòi hỏi đức tin và sự cầu nguyện, không phải là công thức sáo rỗng. Những người ở gần Chúa Jêsus sẽ làm việc với Ngài dưới thẩm quyền của Ngài; nếu không, chúng ta vẫn bất lực cách thảm hại.
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì tất cả những gì Ngài đã làm trong cuộc đời con. Xin tha thứ cho con vì những lần con thiếu sự cầu nguyện và thiếu đức tin, và đã không thể làm việc hiệu quả cho Ngài. Xin hãy giúp con nhìn ra nguyên nhân sự bất lực của con và cho con một sự khao khát mới để bước đi và làm việc với Ngài cách hài hoà. Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho con và củng cố đời sống cầu nguyện của con để tôn vinh Ngài và đem phước hạnh đến cho nhiều người khác. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work